Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 621 - Chương 621.

Chương 621. - Chương 621. -

Khoảng cách dài đến thế chắc chắn cô không thể chạy được, Lâm Tiếu đăng ký thi tám trăm mét, khoảng cách dài nhất chỉ sau một nghìn năm trăm mét. Dù là nhanh hay chậm, ít nhất cô vẫn có thể kiên trì chạy hết tám trăm mét được. Lúc cô dắt Tiểu Hoàng đi dạo một vòng quanh khu tập thể xưởng dệt bông cũng không chỉ dài có tám trăm mét.

Bạn học nhìn thấy Lâm Tiếu đăng ký môn thể thao chạy tám trăm mét vất vả như vậy, vẻ mặt lập tức trở nên kính nể, lớp trưởng quả thực đã làm gương rất tốt rồi!

Lâm Tiếu không chỉ tự mình đăng ký, các bạn học nữ có quan hệ tốt với cô cũng đều bị cô bắt lính. Chu Tuệ Mẫn là người đầu tiên không thoát khỏi, đăng ký nhảy cao và chạy bốn trăm mét.

Lớp phó Dư Chiêu Chiêu mỗi giờ học đều trốn tránh Lâm Tiếu cũng vô dụng, Lâm Tiếu bắt được cô bé: "Cậu là lớp phó đó, ban cán sự nhất định phải đăng ký đầy đủ hai hạng mục."

Hai chữ "ban cán sự" này giống như câu thần chú siết chặt lấy, sau khi Lâm Tiếu đọc ra, tất cả mọi người đều ngại phản kháng, cùng lắm là có chút giãy dụa yếu ớt, chọn cho mình một hạng mục dễ dàng hơn một chút.

Đáng tiếc bạn học bình thường không thể phối hợp như ban cán sự, chỉ bắt được mỗi số quân từ ban cán sự thì cũng không đủ.

Chiều hôm sau, mắt thấy tan học sẽ phải đưa đơn đăng ký cho cô Dương. Nhưng Lâm Tiếu dù đã nỗ lực không ngừng, đơn đăng ký cũng chỉ điền được tới hai phần ba.

Buổi chiều vừa hay có một tiết học thể dục.

Trước khi có chuông lên lớp, Lâm Tiếu kéo Lý Dương Trạch một mạch tới văn phòng của giáo viên thể dục.

Lý Dương Trạch: "Cậu định làm gì vậy?"

Lâm Tiếu: "Tớ muốn xin giáo viên thể dục, tiết thể dục này giúp lớp chúng mình tuyển chọn bạn học đăng ký hội thao."

Lý Dương Trạch: "Vậy cậu tự mình đi là được rồi, kéo thêm tớ làm gì chứ?" Đơn đăng ký của nam sinh trong tay Lý Dương Trạch gần như đã được lấp kín, hoàn toàn không cần làm như thế.

Lâm Tiếu: "Tớ không nhớ giáo viên thể dục trông như thế nào cả, cậu đứng ở cửa văn phòng chỉ giúp tớ đi, ai là giáo viên thể dục trong lớp mình vậy?"

Miệng Lý Dương Trạch biến thành hình chữ O: "Hả? Chúng ta đã học giáo dục thể chất mấy lần, cậu không nhớ giáo viên thể dục trông như thế nào hả?"

Lâm Tiếu liếc nhìn Lý Dương Trạch một cái, không muốn trả lời.

Lý Dương Trạch truy hỏi: "Vậy còn các giáo viên khác thì sao, các thầy cô giáo khác, cậu có nhớ trông như thế nào không?"

Lâm Tiếu: "Cô Dương, cô Tiểu Lưu, với cô Đại Lưu tớ đều nhớ rất kỹ." Ba giáo viên Văn Toán Anh là lên lớp nhiều nhất, Lâm Tiếu rất dễ dàng có thể nhớ được các cô ấy trông như thế nào.

Lý Dương Trạch lập tức nghe hiểu nửa phần ý Lâm Tiếu không nói ra: "Ồ, vậy là còn các giáo viên dạy Sinh Sử Địa với Chính trị nữa... Cậu đều không nhớ được à?"

Lâm Tiếu: "Giáo viên Sinh học tớ cũng nhớ mà!"

Lý Dương Trạch: "Vậy các bạn học trong lớp chúng ta nữa? Cậu đã nhớ kỹ được các bạn học cùng chưa vậy?"

Cậu bé chỉ chỉ vào mặt mình: "Tớ trông như thế nào chắc là cậu nhớ rõ rồi chứ?"

Lâm Tiếu gật đầu: "Đương nhiên, cậu là nam sinh cao nhất lớp chúng ta mà." Những học sinh có đặc điểm như vậy là dễ nhớ nhất.

Các bạn cán sự lớp Lâm Tiếu cũng nhớ rõ, thật ra cô đã có thể nhớ kỹ đại đa số bạn học trong lớp, chỉ còn lại vài nam sinh, với mấy nữ sinh là chưa, dáng người không cao cũng không thấp không mập cũng không gầy, kiểu tóc lẫn khuôn mặt không khác nhau mấy... Là Lâm Tiếu còn hơi không phân biệt được thôi.

Cô từng hỏi Chu Tuệ Mẫn: "Cậu có cảm thấy Trương Quân Nhã với Bạch Huyên trông rất giống nhau không?"

"Không giống mà."

Được rồi, xem ra chỉ là hơi giông giống trong mắt Lâm Tiếu thôi. Đối với mấy bạn học nam, Lâm Tiếu càng không thể phân biệt rõ được, kiểu tóc của nam sinh còn giống nhau hơn cả mấy nữ sinh!

Lý Dương Trạch khó hiểu nhìn Lâm Tiếu: "Cậu nhớ người dựa vào chiều cao à?"

Lâm Tiếu: "Cũng không phải dựa vào chiều cao đâu..." Nhưng cô mà nhớ người dựa vào gương mặt thì đúng là có hơi chậm.

Đối với tình huống lên trung học phải quen biết với hàng chục học sinh mới một lúc, một bạn học xa lạ không có đặc điểm nổi bật gì, phải giao tiếp trực diện năm lần mới có thể nhớ được mơ hồ, còn muốn có thể đảm bảo chắc chắn thì phải giao tiếp đến mười lần.

Trước khi cô nhớ được khuôn mặt của ai đó, cô thật sự cần phải dựa vào những thông tin như chiều cao, kiểu tóc, quần áo để hỗ trợ.

Lý Dương Trạch bán tín bán nghi: "Nhưng cậu học văn rất nhanh mà!"

Các bạn học có thể vào lớp một ai nấy đều có trí nhớ không tệ, nhưng khai giảng chưa được mấy ngày, tốc độ học các văn bản của Lâm Tiếu vẫn nổi tiếng khắp cả lớp.

Nói ngắn gọn thì Lâm Tiếu chỉ cần đọc một lần là có thể học thuộc lòng được bảy tám phần, đọc hai lần là có thể thuộc lòng không sai một chữ!

Lâm Tiếu: "Đây là hai chuyện khác nhau đó." Cô nhớ đường cũng rất lợi hại, trường trung học số một cực kỳ rộng, trong lớp có bạn học còn mơ màng không rõ những khu vực không thường xuyên đi tới, mà Lâm Tiếu đã nhớ như in trong đầu bản đồ toàn bộ trường học, đi đâu cũng không lạc đường.

Ghi nhớ khuôn mặt chính là điểm yếu của cô.

Bình Luận (0)
Comment