“Lâm Tiếu, chút nữa giờ ra chơi chúng ta đi tìm cô giáo Tiếng Anh hỏi xem.” Chu Tuệ Mẫn còn sốt ruột muốn làm sáng tỏ vấn đề này hơn cả Lâm Tiếu.
Ngoài bài viết Tiếng Anh ra, những phần trước Lâm Tiếu đều không bị trừ điểm. Tuy nhiên, trong một bài kiểm tra đọc hiểu, cô đã phân vân giữa hai đáp án, sau đó cô viết A lên một mặt của cục tẩy, mặt kia viết B lên, rồi ném nó xuống để chọn đáp án, cuối cùng đã chọn đúng.
Cục tẩy này là cục tẩy may mắn của cô, Lâm Tiếu quyết định cất nó không dùng nữa, để sau này có bài kiểm tra thì có thể dùng để chọn đáp án.
Lúc cô giáo Tiếng Anh đang giải bài, Lâm Tiếu chăm chú nghe giảng những câu không biết làm, cô giáo vừa giải thích thì cô đã hiểu rõ cách làm rồi.
Tuy câu này đã chọn đúng, nhưng cô vẫn viết vào vở liệt kê những bài làm sai, cũng viết cách giải của cô giáo vào đó.
Chuông báo hết giờ reo lên, Chu Tuệ Mẫn hối thúc Lâm Tiếu nhanh nhanh cầm bài kiểm tra tới hỏi cô giáo, cô bé đi cùng Lâm Tiếu, Chu Tuệ Mẫn cũng rất muốn biết lý do.
Cô giáo Tiếng Anh thấy Lâm Tiếu cầm bài đi tới, cười nói: “Muốn biết vì sao bài làm của em bị cô trừ năm điểm sao?”
Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn gật đầu.
Cô giáo Tiếng Anh: “Vậy thì cô cùng em bàn một chút về nguyên nhân.” Vừa hay cô giáo Tiếng Anh cũng chuẩn bị tìm Lâm Tiếu để nói về vấn đề này, nếu Lâm Tiếu không tìm cô ấy thì cô ấy cũng sẽ đi tìm Lâm Tiếu.
Cô giáo Tiếng Anh chỉ vào câu hỏi trên bài kiểm tra của Lâm Tiếu: “Mấy câu này đều được học từ các câu thoại trong vở kịch Romeo và Juliet phải không?”
“Còn hai từ đơn này, cũng được biết qua lời thoại.”
Lời thoại của Romeo và Juliet được chỉnh sửa bởi cô giáo Tiếng Anh, nên tất nhiên cô giáo là người hiểu rõ nhất.
Lâm Tiếu gật đầu: “Đúng ạ.”
Cô giáo Tiếng Anh trước tiên dành cho Lâm Tiếu lời khen: “Xem ra việc tham gia vở kịch đã đem lại cho em rất nhiều lợi ích, em đã áp dụng được những gì mình đã học, như vậy là rất tốt.”
Sau đó mới thay đổi chủ đề: “Nhưng làm bài thi mà viết như vậy thì không phù hợp.”
Cô giáo giải thích nguyên nhân cho Lâm Tiếu: “Em biết đó, thời đại Shakespeare cách chúng ta hàng trăm năm, một số ngữ pháp và từ vựng lúc đó không giống với ngày nay.”
“Tiếng Anh lúc đó được gọi là Early Modern English, là tiếng Anh cận đại.”
Cô giáo lấy tiếng Trung làm ví dụ: “Thật ra tiếng Trung cũng đang phát triển, tiếng Trung của mấy trăm năm về trước cũng không giống như tiếng Trung hiện nay.”
Lâm Tiếu lập tức nói: “Giống như tiếng Trung cổ điển!” Học kỳ đầu tiên của lớp học năm năm đã hoàn thành, trong sách Ngữ văn có sáu bài văn tiếng Trung cổ điển: Người nước Trịnh mua giày, Khắc thuyền tìm gươm, Ngày tranh luận của hai đứa trẻ, Vợ của Lạc Dương Tử, Chuyện chú lừa và sói.
Lâm Tiếu rất thích tiếng Trung cổ đại, so với hiện nay thì tiếng Trung cổ đại ngắn gọn hơn nhiều, một từ có thể nói lên ý nghĩa của hai từ, bốn năm từ có thể biểu đạt ý của mười từ.
Lúc cô giáo Tiếng Anh cho mọi người tập viết và dịch nghĩa các bài văn cổ, Lâm Tiếu thích viết, không thích dịch nghĩa, số lượng chữ của các bài văn cổ chỉ có một nửa, nên có thể viết ít lại được biết bao nhiêu là chữ.
Cô giáo Tiếng Anh lắc đầu: “Không đúng, văn học của Shakespeare không tương đồng với văn học Trung Quốc cổ đại. Nếu phải so sánh thì nó có thể khá tương đồng với Hồng Lâu Mộng, Thủy Hử.”
“Bài văn tự chọn có dấu sao ở cuối sách giáo khoa môn Ngữ Văn của các em, bài Lỗ Đề Hạt đánh Trấn Quan Tây có thể tương ứng với văn học của Shakespeare.”
“Khi viết bài văn trong bài kiểm tra Ngữ Văn, em có thể viết theo phong cách như Hồng Lâu Mộng và Thủy Hử được sao?”
“Hơn nữa bài văn tiếng Anh của em không phải toàn bài đều là phong cách này.” Cô giáo Tiếng Anh giờ tay chỉ mấy câu cho Lâm Tiếu khoanh tròn: “Các câu này không giống với những câu còn lại.”
“Vì vậy bài văn này của em sẽ trông rất kỳ quặc.”
Lâm Tiếu chớp chớp mắt: “Vậy nếu toàn bộ bài văn em đều viết cùng một phong cách thì sao ạ?”
Đương nhiên là bây giờ Lâm Tiếu không thể làm điều đó, cô chỉ có thể học theo để viết mấy câu, nhưng cô vẫn tò mò là nếu bài Ngữ Văn đều viết theo phong cách Hồng Lâu Mộng, còn bài Tiếng Anh viết theo phong cách của Shakespeare thì sẽ như thế nào.
Nếu viết giống như các tác phẩm kinh điển của Trung Quốc và nước ngoài, thì chắc điểm làm văn sẽ rất cao.