Mèo mướp nhỏ và Hoa Hoa trong trường học có mấy tên gọi, Lâm Tiếu nghe thấy mỗi học sinh lại gọi một tên riêng, mèo mướp nhỏ có tên là Cam, Tiểu Bàn, Meo Meo… Hoa Hoa có tên gọi là Hoa Hoa, Nữu Nữu, Meo Meo…
Chẳng trách khi Lâm Tiếu gọi Hoa Hoa nó không có phản ứng gì, những cái tên do các bạn học trường Trung học số một gọi, đa phần con mèo không nhận ra những cái tên kia là của mình.
Chỉ có "Meo meo" có lẽ là được các bạn học gọi nhiều nhất, Hoa Hoa và mèo mướp nhỏ sau khi nghe được cái tên này đều có phản ứng, mẹ và con hoặc hai mẹ con đều nhận cùng một cái tên.
Trước kỳ thi cuối kỳ, Lâm Tiếu phát hiện các bạn học đi dạo ở trong sân trường cho mèo ăn chẳng những không giảm bớt mà càng ngày càng nhiều.
Mặc dù Chu Tuệ Mẫn không đồng ý đi ra ngoài trường học ăn cơm, nhưng cũng rất bằng lòng đi dạo cùng Lâm Tiếu đi dạo trong trường học.
"Cậu có cảm thấy trong lớp rất ngột ngạt không." Chu Tuệ Mẫn hỏi.
Lâm Tiếu gật đầu: "Bây giờ thời tiết nóng bức, không khí trong lớp học không tốt lắm."
Trên người các nam sinh luôn có mùi mồ hôi, quạt trần trên trần nhà từ sáng đến tối không ngừng quay, phả ra gió nóng. Cửa trước cửa sau và tất cả cửa sổ đều mở ra, không khí trong phòng học vẫn không mát mẻ hơn là mấy.
Chu Tuệ Mẫn lắc đầu: "Ý tớ không phải chuyện này."
"Tớ cảm thấy vừa về tới trong lớp học, đa số các bạn học đều đang làm đề, quá áp lực."
Chu Tuệ Mẫn nhìn thấy các bạn học làm bài, bản thân cũng không dám nghỉ ngơi dù chỉ một phút. Cô bé không nhịn được đi so sánh với những bạn học khác, để ý thời gian học tập của những bạn học khác dài bao nhiêu, hiệu suất học tập cao bao nhiêu, cô bé không muốn thua. Nhất là mấy bạn học có thành tích không khác mình, Chu Tuệ Mẫn rất để ý, sợ lần thi tiếp theo mình bị vượt qua, không thi được thứ hai cả lớp.
Đúng vậy, trong một năm học, mấy bạn học Chu Tuệ Mẫn, Triệu Hiểu Long có thành tích tốt đều tranh nhau vị trí thứ hai.
Kỳ thi hàng tháng, giữa kỳ, cuối kỳ… Mỗi lần thi Lâm Tiếu đều dẫn đầu, điểm số bỏ xa vị trí thứ hai một khoảng lớn.
Bất kể là giáo viên hay các bạn học, đều đã ngầm thừa nhận vị trí thứ nhất là Lâm Tiếu. Mặc dù cô giáo Dương thường xuyên cổ vũ mấy bạn học có thành tích tốt trong lớp nỗ lực nhiều hơn, vượt qua Lâm Tiếu, nhưng nói thế nào thì… Chu Tuệ Mẫn cũng không đến mức dám so sánh thành tích với Lâm Tiếu, trong nội tâm cô bé vẫn cất giấu mục tiêu vượt qua Lâm Tiếu, nhưng trên thực tế chỉ là mấy bạn học đang tranh giành vị trí thứ hai.
Sau một năm học, thành tích các bạn học trong lớp tương đối ổn định. Ai thành tích tốt, ai thành tích kém, ai thành tích trung bình, gần như đã tạo thành bố cục cố định.
Cô giáo Dương chia làm hai nhóm học tập có sự cạnh tranh với nhau, nhưng tất cả mọi người không coi trọng cạnh tranh như vậy, mọi người trong nhóm học tập đều là bạn cùng lớp, rất khó sinh ra ý chí chiến đấu vì danh dự tập thể giống như khi thi đấu với các lớp khác.
Đa số bạn học bước vào lớp năm năm đều đã quen với việc ganh đua, trong lòng có một sức mạnh không muốn chịu thua, thế là rất nhiều bạn học trong lớp đã chọn cho mình một đối thủ có thành tích tương đương để cạnh tranh.
Lâm Tiếu biết, đối thủ cạnh tranh Chu Tuệ Mẫn chọn cho mình chính là Triệu Hiểu Long.
Triệu Hiểu Long cũng chọn đối thủ cạnh tranh là Chu Tuệ Mẫn.
Hai người thi đứng ở vị trí thứ hai rất nhiều lần, ngoài ra còn có mấy bạn học từng thi đứng ở vị trí thứ hai cũng coi Chu Tuệ Mẫn và Triệu Hiểu Long như đối thủ cạnh tranh.
Sau khi cô giáo Dương phát hiện các bạn học làm như vậy, trước lần thi cuối kỳ này, dứt khoát bảo các bạn học mỗi người lấy ra một tờ giấy, viết tên đối thủ cạnh tranh với mình lên giấy, gập đôi tờ giấy sau đó giao cho cô giáo Dương giữ tất cả.
"Đợi đến sau khi thi cuối kỳ cô sẽ mở ra, nếu như lần thi cuối kỳ này đánh bại đối thủ cạnh tranh mà các em đã viết, sau khi thi xong sẽ có thưởng."
Phần thưởng của cô giáo Dương có sức hấp dẫn cực lớn: "Đến lúc đó cô sẽ trao đổi với các giáo viên bộ môn, bạn học nào thắng, bài tập hè sẽ giảm cho các em một chút."
Vậy mà có thể giảm bài tập về nhà.
Sau khi nghe xong, hai mắt các bạn học đều sáng lên, có một số bạn học nghĩ sẽ viết lên giấy một đối thủ cạnh tranh có thực lực yếu hơn một chút, như vậy phần thắng của mình sẽ lớn hơn.
Nhưng mà lời kế tiếp của cô giáo Dương đã phá hỏng con đường này: "Các em viết đối thủ cạnh tranh của mình, xếp hạng của lần thi trước chỉ có thể cao hơn chính mình, không thể thấp hơn mình."
Cứ như vậy, Triệu Hiểu Long đứng vị trí thứ hai trong lần thi trước chỉ có thể viết Lâm Tiếu.
Chu Tuệ Mẫn lần trước thua Triệu Hiểu Long, thi đứng vị trí thứ ba.
Chu Tuệ Mẫn có thể viết đối thủ cạnh tranh là Triệu Hiểu Long, như vậy phần thắng tương đối lớn, nhưng Triệu Hiểu Long viết Lâm Tiếu, cô bé cũng muốn viết Lâm Tiếu!