Lâm Tiếu lấy bút chì và thước kẻ để tạo các đường phụ và sử dụng ba điểm thẳng hàng, bốn điểm đồng dạng và các tam giác đồng dạng một cách thuần thục.
Những câu hỏi dạng này dùng định lý Ceva để chứng minh càng dễ hơn, nhưng cô Dương từng nói, định lý Ceva là nội dung trong các cuộc thi của cấp ba mới học tới, mặc dù họ đã được học trước nhưng khi thi tốt nhất không nên dùng, trừ khi ngoài định lý Ceva ra không nghĩ được phương pháp giải Toán nào khác, vậy thì dùng định lý Ceva chắc chắn là còn hơn để trống rồi.
Lâm Tiếu nghe lời cô Dương, dựa vào những gì cô học được trong các buổi luyện thi cấp trung học cơ sở để chứng minh điều đó.
Cũng không phải viết phương pháp hai, cô Dương nói nếu phương pháp một chính xác thì không cần phải viết phương pháp hai, vì phương pháp hai viết sai cũng có thể bị trừ điểm. Bình thường thì muốn viết mấy phương pháp cũng được nhưng khi đi thi đừng làm những việc thừa thãi.
Câu số 3, lý thuyết số. Câu hỏi lý thuyết số thường là câu khó nhất, điểm tối đa là hai mươi lăm điểm, cô Dương nói chỉ cần được năm điểm đã coi như là đạt rồi, được mười điểm sẽ vượt qua nhiều thí sinh đã ôn thi, những người chưa ôn thi sẽ khó đạt điểm ở câu hỏi lý thuyết số.
Lâm Tiếu dùng thái độ lấy năm điểm là được, được mười điểm là có lãi bắt đầu giải câu hỏi, viết mãi viết mãi thì phát hiện ra mình đã làm xong hết rồi.
Lâm Tiếu kiểm tra lại một lần, cảm thấy cách giải của mình không có vấn đề gì.
Trước khi nộp bài, Lâm Tiếu kiểm tra lại những phần qua trọng một lần nữa, sau đó tiếng chuông hết giờ vang lên, cô thả tay ra để giám thị thu bài.
Vừa ra khỏi trường thi, Lâm Tiếu đã gặp Triệu Hiểu Long. Triệu Hiểu Long nhìn thấy Lâm Tiếu thì rất vui, kéo áo cô: “Lâm Tiếu, câu lý thuyết số cuối cùng cậu làm thế nào?”
Lâm Tiếu vội bịt tai lại: “Tớ không so bài.”
Từ hồi thi cuộc thi Hoa Cup Triệu Hiểu Long đã biết Lâm Tiếu không so bài rồi, bây giờ vẫn còn cố tình gạ gẫm.
Lâm Tiếu thoát được Triệu Hiểu Long nhưng không thoát được cô Dương.
Lâm Tiếu bị cô Dương bắt đi so bài.
Còn có Triệu Hiểu Long, Chu Huệ Mẫn các bạn tham gia cuộc thi Toán học đều bị cô Dương bắt đến phòng luyện thi, nhớ lại xem ở trường thi mình đã trả lời câu hỏi thế nào.
Triệu Hiểu Long chỉ vào Lâm Tiếu cười lớn: “Cậu không trốn nổi rồi.”
Cô Dương tò mò nhìn hai người: “Sao thế?”
Triệu Hiểu Long mách với cô Dương: “Lâm Tiếu không thích so bài, vừa nãy em gọi bạn ấy so bài, bạn ấy chạy vèo đi luôn.”
Lâm Tiếu vội vàng đáp trả: “Tớ không muốn so bài với cậu, nhưng tớ muốn so bài với cô Dương.”
Cô Dương cười: “Vậy thì chúng ta so bài ngay thôi, so xong thì quên luôn chuyện này đi.”
Đáp án chính thức chưa được công bố, khi Lâm Tiếu bọn họ làm bài thi thì cô Dương cũng đã tự mình làm một bài. Bây giờ cô Dương lấy đáp án mình làm ra để so bài với học sinh.
“Câu số 1 chọn a, câu số 2 chọn b, câu số 3 chọn d.”
Cô Dương đọc đến đáp án câu nào là lại nhìn về phía Lâm Tiếu câu đấy, bảo Lâm Tiếu báo câu trả lời của mình. Các bạn cũng nhìn về phía Lâm Tiếu, nếu đáp án của cô Dương và Lâm Tiếu giống nhau thì chắc chắn đáp án câu đó là như thế.
Đáp án phần thi đầu tiên rất nhanh đã so xong. Cô Dương bảo các bạn tự dự tính điểm của mình, rồi viết điểm mà mọi người dự tính lại, sau đó tiếp tục so đáp án phần thi thứ hai.
Câu số 2 ở phần thi thứ hai, đáp án của cô Dương và Lâm Tiếu không giống nhau, các bạn đều thót tim, lo lắng nhìn xung quanh: “Đáp án nào mới đúng?”
“Đáp án của tớ và cô Dương giống nhau.”
“Đáp án của tớ và Lâm Tiếu giống nhau.”
Như vậy hai đáp án của các bạn mỗi đáp án chiếm một nửa, tạm thời không ai biết được đáp án nào mới là chính xác.
“Các em đừng lo.” Cô Dương viết cách tính của câu này lên bảng, nói với Lâm Tiếu: “Lâm Tiếu giúp cô xem, từ bước nào bắt đầu khác của em?”
Lâm Tiếu chăm chú xem cách giải của cô Dương ở trên bảng, đến khi cô Dương viết đến hàng thứ sáu, cô dơ tay chỉ vào bảng: “Chỗ này ạ.”
Cô Dương lùi lại hai bước, xem lại tỉ mỉ nội dung mình viết trên bảng: “Không đúng à?”
Lâm Tiếu và cô Dương thảo luận một lúc, kết luận cuối cùng là cách giải của Lâm Tiếu là đúng, cô Dương và một nửa các bạn còn lại đều mắc một lỗi rất dễ nhầm lẫn.
Ở phòng luyện thi, một nửa các bạn vỗ ngực mừng rỡ, một nửa các bạn mặt mày cau có: “Trời ơi, tớ làm sai rồi.”