Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 114 - Chương 114: Miễn Là Nghĩ Không Giảm, Luôn Có Nhiều Giải Pháp Hơn Là Khó Khăn

Chương 114: Miễn Là Nghĩ Không Giảm, Luôn Có Nhiều Giải Pháp Hơn Là Khó Khăn Chương 114: Miễn Là Nghĩ Không Giảm, Luôn Có Nhiều Giải Pháp Hơn Là Khó Khăn

Gò má Khương Diệc Xu ngày càng đỏ lên, nhỏ giọng nói lầm bầm: “Cậu đùa giỡn lưu manh.”

“Ha ha.”

Trần Giang Hà không nhịn được bật cười, lại hôn thêm vài cái nữa, sau đó đứng dậy phủi bụi trên mông, châm một điếu thuốc lá, bình tĩnh nói: “Tình yêu nam nữ đằm thắm, thì anh hùng nhụt chí, thoải mái đã nửa ngày, cũng nên về làm việc thôi.”

“Bây giờ cậu vẫn làm công việc làm thêm trước đây phải không?” Khương Diệc Xu hỏi một câu.

“Ừ, còn làm, có lẽ sau này sẽ gắn bó lâu dài.” Trần Giang Hà mỉm cười hỏi cô: “Nếu tôi luôn chỉ là một người bán hàng nhỏ bé dãi nắng dầm mưa gian khổ, cậu còn nguyện ý để cho tôi nằm trên đùi ngủ hay không?”

“Sẵn lòng.” Khương Diệc Xu gật đầu, tuy câu hỏi của Trần Giang Hà hơi sâu rộng, nhưng sâu trong nội tâm của cô lại không có nửa điểm do dự.

Có những cô gái sinh ra đã tràn đầy ham muốn vật chất, cho nên sau khi lớn lên bôn ba cả đời người tìm kiếm, mong tìm được một người đàn ông giàu có để thay đổi vận mệnh.

Mà có một số cô gái bản thân ưu tú đến mức để cho người khao khát, tính tình lại cánh biệt không dính bụi trần, thời buổi theo đuổi nghị lực vượt xa nhu cầu vật chất, giống như Lâm Huy Nhân, dù có bị cuộc sống khó khăn, ý định ban đầu vẫn còn đó, cho dù luôn có người đưa ra những nhận xét vô trách nhiệm, cuối cùng sống thành dáng vẻ hâm mộ người khác.

“"Tôi sẽ không chỉ là một nhân viên bán hàng."

Trần Giang Hà liếc mắt nhìn Khương Diệc Xu, nữa ngẩng đầu nhìn trời, trong đầu văng ra mấy lời nói hùng hồn, suy nghĩ vẫn là không nói, làm ra thành tích, những người xung quanh tự nhiên có thể thấy được.

“Đi đây, nhớ nghĩ đến tôi.” Trần Giang Hà vẫy tay tạm biệt.

“Được.” Khương Diệc Xu gật đầu đồng ý, đứng dậy tiễn anh, không nhịn được lại nói: “Buổi tối lại đến hay không?”

“Khả năng xác suất là không đến, nhìn xem tình huống nữa.” Trần Giang Hà trả lời.

“Ừ.” Khương Diệc Xu ngoan ngoãn gật đầu, không lên tiếng, đi theo anh bước đến cửa trường.

Vào 3 giờ chiều, Trần Giang Hà quá giang xe trở lại trường, cực kỳ cao hứng đến một công ty thiết kế quảng cáo nhỏ gần trường, tùy chỉnh hàng tá bảng hiệu công việc, cũng in số lớn danh thiếp.

Trên thẻ làm việc không chỉ mang theo ký hiệu Xí Nga, còn đặc biệt chèn công ty 9527 vào hệ thống của Xí Nga, ngay cả danh thiếp cũng như vậy.

Người không biết, còn tưởng rằng công ty 9527 chính là mảng kinh doanh mới được thành lập của Xí Nga, hoặc là công ty con của Xí Nga.

Trên thực tế, công ty 9527 hiện tại một xu cũng không liên quan gì đến Xí Nga.

Các giám đốc điều hành cấp cao của công ty đã thảo luận các vấn đề tài chính với các giám đốc điều hành Xí Nga, bát tự vẫn chưa phẩy, nói hợp tác sâu sắc trong giai đoạn sau là điều không thể.

Nhưng Trần Giang Hà đã dám làm người đầu tiên, sắp xếp trước thẻ công việc và danh thiếp.

Chuyện này nếu như làm lớn, không tránh sẽ nhận được thư luật sư từ bộ phận pháp lý của Xí Nga, nhưng Trần Giang Hà lại không hề sợ hãi, nếu hai công ty đều đã mắt đi mày lại, chốt xe trước mua vé sau cũng không có gì, làm liền xong chuyện.

Hiệu suất của công ty quảng cáo nhỏ cao đến bất ngờ, hai giờ ngắn ngủi cứ dựa theo yêu cầu của Trần Giang Hà, giải quyết toàn bộ thành phẩm danh thiếp và thẻ làm việc.

Trần Giang Hà nhận lấy lật đi lật lại nhìn, rất hài lòng, nhất là thẻ làm việc, buộc vào sợi dây rồi đeo lên cổ, cả người lập tức trông thanh lịch và sang trọng, thần sắc giống như ban quản lý nội bộ của Xí Nga.

Trần Giang Hà một chút đều nghiêm túc, chức vụ thẻ làm việc, khởi bước chính là “Giám Đốc Phát Triển Thị Trường.”

Dù sao thì chuyện này cũng vô căn cứ như chức vụ “Giám Đốc Thiết Kế” ở tiệm cắt tóc của thầy Tony, nhưng là một công cụ sắc bén để thu hút sự chú ý và tin tưởng của mọi người ngay từ ấn tượng đầu tiên, cao cấp một chút chung quy cũng không sai, nhưng cũng có mức độ không thể quá lạm dụng.

Sau khi giải quyết những thứ này, Trần Giang Hà trở về ký túc xá một chuyến, mở máy vi tính, có rất nhiều tin nhắn trên QQ.

Bỏ qua những lời hỏi thăm hỏi và bắt chuyện vô ích, Trần Giang Hà trực tiếp bấm vào tin nhắn do Đường Nguyệt Đình bộ trưởng Quan Hệ Đối Ngoại của Đoàn Thanh Niên gửi đến cho anh.

“Trợ lý Trần, xu hướng của Nhu Mễ Mua Nhóm quá mạnh, với lại bọn họ làm việc rất quá trớn, chúng ta không thở được, một số trợ lý trong bộ phận không chịu nổi áp lực, sinh ra chán nản ưu tư, tinh thần rất thấp.”

“Lúc 2 giờ 30 chiều, Tô Văn Bân suýt nữa đã cùng nhân viên bán hàng bên Nhu Mễ Mua Nhóm đánh nhau, may mà chúng tôi kịp thời chạy đến, chặn lại.”

“Vừa rồi Trương Kim Thoa cãi nhau với tôi, hắn nói không muốn làm, còn xúi giục những cán sự khác từ bỏ công việc, trước kia thật không nhìn ra, hắn là loại người gặp chút khó khăn liền lâm trận lùi bước.”

Trần Giang Hà nhìn những tin nhắn này, trong lòng hơi trầm xuống, tình huống trước mắt, tệ hơn nhiều so với trong tưởng tượng của anh.

Nhưng, Trần Giang Hà ngược lại cũng lạc quan, chỉ cần suy nghĩ không tuột dốc, luôn có nhiều giải pháp hơn là khó khăn.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0