Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 160 - Chương 160: Lớp Trưởng, Chắc Là Cậu Vẫn Chưa Biết Quan Hệ Giữa Chủ Nhiệm Hoàng Và Cố Vấn Từ Của Chúng Ta Nhỉ?

Chương 160: Lớp Trưởng, Chắc Là Cậu Vẫn Chưa Biết Quan Hệ Giữa Chủ Nhiệm Hoàng Và Cố Vấn Từ Của Chúng Ta Nhỉ? Chương 160: Lớp Trưởng, Chắc Là Cậu Vẫn Chưa Biết Quan Hệ Giữa Chủ Nhiệm Hoàng Và Cố Vấn Từ Của Chúng Ta Nhỉ?

Lúc Trần Giang Hà bận rộn, những việc vặt trong văn phòng Đoàn Uỷ gần như đều là Lâm Tư Tề chủ động gánh vác.

“Giang Hà, cậu làm khá tốt chuyện tài trợ đại hội thể thao mùa thu, mấy hôm trước trong hội nghị của Đoàn Uỷ, chủ nhiệm Hoàng đã nhắc đến tên cậu và khen ngợi.”

Câu đầu tiên thầy Triệu Anh Kiệt của Đoàn Uỷ nhìn thấy Trần Giang Hà chính là khen.

“Em chỉ làm chút công tác động viên, chủ yếu là công lao của bộ trưởng Đường Nguyệt Đình và các cán sự ưu tú của các nhóm khác.”

Trần Giang Hà cười cười, trực tiếp tặng công lao cho Đường Nguyệt Đình và các cán sự Đoàn Uỷ, ánh mắt nhìn về phía giá sách, phát hiện Lâm Tư Tề đang khom lưng sửa sang lại văn kiện.

Lúc Lâm Tư Tề khom lưng, vừa vặn hình thành một độ cong cực kỳ uyển chuyển, không chỉ có Trần Giang Hà đang nhìn cô, ngay cả thầy Triệu Anh Kiệt cũng không tự giác đẩy đẩy kính mắt, dùng khóe mắt khẽ liếc vài cái.

Lúc này, Lâm Tư Tề bỗng nhiên quay đầu.

Hai người đàn ông đồng thời dừng ánh mắt lại, liếc nhau một cách đầy ẩn ý.

Thầy Triệu Anh Kiệt ngồi xuống, cúi đầu xử lý tài liệu.

Trần Giang Hà không nói lời nào, ánh mắt chợt lóe, dứt khoát nhìn thẳng về phía Lâm Tư Tề.

Sau khi Lâm Tư Tề nhìn thấy Trần Giang Hà, đuôi mắt cong cong lộ ra nụ cười tươi đẹp, ngọt ngào chào hỏi: "Lớp trưởng, chào buổi sáng.”

“Chào buổi sáng.” Trần Giang Hà cười đáp lại, sau đó cất bước tiến lên, đi đến bên cạnh Lâm Tư Tề, tiện tay cầm mấy phần văn kiện lật xem, ghé sát vào tai cô thì thầm: “Hôm nay đến đây, chủ yếu là muốn xem gần đây có ai tố cáo tôi hay không.”

“Đương nhiên là có.”

Lâm Tư Tề cười nhạt, cũng dán vào tai Trần Giang Hà nhỏ giọng nói: "Khoảng thời gian trước cậu xóa tên bộ trưởng ban tổ chức Trương Kim Khoa, sau đó cho Lý Tuấn vào ban tổ chức rồi giao trọng trách, dám trắng trợn lạm dụng chức quyền để trục lợi cá nhân như vậy, bị tố cáo tất nhiên là điều không thể thiếu.”

“Ha ha.”

Trần Giang Hà nở nụ cười, buông tay nói: "Thư đâu, cậu hỗ trợ xử lý xong chưa?"

"Đa số đều xử lý xong, nhưng mà tên Trương Kim Khoa kia cũng là kẻ bướng bỉnh, sau khi thư tố cáo không được phản hồi, cậu ta đã kết hợp với các cán bộ của hội sinh viên và đến gặp chủ nhiệm Đoàn Uỷ tố cáo vài lần, nói rằng cậu lạm dụng chức quyền, dùng người không khách quan, lợi dụng chức quyền để trục lợi cá nhân, làm xằng làm bậy." Lâm Tư Tề thấp giọng nói.

“Vãi, mẹ nó thế mà dám đến tố cáo, sao trước đó cậu không nói cho tôi biết chuyện này?”

Trần Giang Hà nhíu mày, thầm nghĩ vừa rồi lúc vào cửa thầy Triệu còn nói chủ nhiệm Hoàng khi họp khen ngợi mình, chỉ trong nháy mắt mình đã trở thành tiểu nhân vi phạm pháp lệnh rồi?

“Bọn họ tố cáo không có tác dụng gì.”

Lâm Tư Tề cười lắc đầu, sau đó thần bí nói: "Lớp trưởng, chắc là cậu vẫn chưa biết quan hệ giữa chủ nhiệm Hoàng và cố vấn Từ của chúng ta nhỉ?"

Trần Giang Hà trừng mắt, chủ nhiệm Hoàng là một người đàn ông trung niên mập mạp tuổi gần năm mươi, ông ta và Từ Chỉ Tích???

“Chủ nhiệm Hoàng là chú… ruột của cố vấn Từ.” Lâm Tư Tề nhỏ giọng nói.

"Hử, nói bậy bạ, hai người một người họ Hoàng một người họ Từ, cậu nói với tôi chủ nhiệm Hoàng là chú ruột của cố vấn Từ?" Khuôn mặt Trần Giang Hà hoài nghi nhìn Lâm Tư Tề.

“Cô giáo Từ theo họ mẹ mà.” Lâm Tư Tề giải thích.

“Ồ, vậy còn miễn cưỡng tin được.” Trần Giang Hà gật đầu, anh thật sự không biết nhiều về Từ Chỉ Tích.

Lúc hai người ở chung, chủ yếu là do Trần Giang Hà có lá gan lớn, lúc nào cũng chủ động thổ lộ, ôm, ép tường, cưỡng hôn, dùng một tổ hợp các động tác trực tiếp làm Từ Chỉ Tích bối rối, nhảy qua luôn giai đoạn tìm hiểu lẫn nhau...

Lâm Tư Tề nhìn Trần Giang Hà, không nói nhiều về đề tài này, cười hỏi: "Món quà hôm qua tớ tặng, cậu đã mở ra chưa, có thích không?"

Trần Giang Hà nghe vậy, tiện tay lấy một chiếc Nokia mới tinh từ trong túi ra, vỗ vỗ lên đùi trắng nõn mềm mại của Lâm Tư Tề, có chút buồn bực nói: “Ờm, cậu tặng gì không tặng, sao lại tặng tôi điện thoại di động?"

“Để sau này tiện liên lạc chứ sao?” Lâm Tư Tề làm nũng, lại hỏi:" Cậu không thích Nokia?”

“Nokia rất tốt, chủ yếu là tôi không muốn sử dụng điện thoại quá sớm.” Trần Giang Hà nói.

“Không muốn sử dụng điện thoại quá sớm?” Lâm Tư Tề nháy mắt mấy cái, có chút không hiểu ý tứ sâu xa trong lời nói của anh.

Trần Giang Hà cũng không định giải thích, lúc này, bên ngoài truyền đến một trận tiếng bước chân, sau đó có người gõ cửa, cộc cộc cộc.

Trần Giang Hà và Lâm Tư Tề không hẹn mà cùng quay đầu nhìn về phía cửa.

Ba nam một nữ, Trần Giang Hà chỉ biết một nam sinh trong đó, chính là Trương Kim Khoa trước đó công khai khiêu chiến với anh khi họp ở phòng học, sau đó bị xóa tên.

“Lớp trưởng, bọn họ lại đến kiện cậu.” Lâm Tư Tề vươn tay kéo kéo tay áo Trần Giang Hà, cười hì hì nói:" Trận chiến hôm nay rất lớn, hội trưởng hội sinh viên Khương Đào cũng tự mình đến.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0