Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 236 - Chương 236: Ngẩng Đầu Lên Nhìn

Chương 236: Ngẩng Đầu Lên Nhìn Chương 236: Ngẩng Đầu Lên Nhìn

"Hôm nào cậu mặc chiếc đầm ngắn màu đen, mang vớ, buộc tóc đuôi ngựa, đi cùng tôi tới phòng họp của công ty chi nhánh."

"Hả?"

Lâm Tư Tề nháy mắt vài cái, lập tức tưởng tượng ra hình ảnh kia, đôi mắt xinh đẹp vừa quyến rũ vừa thuần khiết, dịu dàng nói:

"Ông chủ...hư thật đó."

"Đừng nghĩ quá nhiều, tôi nói nghiêm túc đó."

Trần Giang Hà nói.

"Ồ."

Lâm Tư Tề ồ một tiếng, dùng giọng điệu dịu dàng động lòng người hỏi ngược lại anh:

"Người đàng hoàng nào sẽ nhớ kỹ bộ dạng tớ mặc lễ phục đen, mang vớ và buộc tóc đuôi ngựa?"

"Đương nhiên là tôi."

Trần Giang Hà cười tươi.

"Mặt dày."

Lâm Tư Tề cười nhạt, nói:

"Có phải cậu rất thích kiểu dáng đó không hả?"

"Đúng thế, ấn tượng vô cùng sâu đậm, không vứt ra khỏi đầu được."

Trần Giang Hà gật đầu.

"Được thôi, chỉ cần cậu thích, như thế nào cũng được."

Sau khi đồng ý với Trần Giang Hà, mặt Lâm Tư Tề thoáng đỏ lên.

"Bất ngờ nha, tiểu thư ký nhà tôi cũng biết thẹn thùng hả?"

Trần Giang Hà xích lại gần quan sát cô.

Lâm Tư Tề nhìn anh, cắn môi nói:

"Năm nay không có thời gian mặc cho cậu xem. Chiều nay cha mẹ tớ sẽ qua đón tớ về nhà ăn Tết."

"Không sao, tôi không gấp."

Trần Giang Hà cười, nói:

"Cậu ở đây với tôi lâu rồi, cũng phải nên về nhà thăm người nhà một chút."

"Moa."

Lâm Tư Tề tiến lại gần anh, hôn lên má anh một cái, cười, nhẹ giọng nói:

"Sự thẹn thùng khi nãy của tớ là giả, thích cậu là thật. Nếu như có thể, tớ muốn ở bên cạnh cậu mãi mãi."

Cô hôn xong liền chạy, Trần Giang Hà nhìn bộ dạng như một chú thỏ nhảy lộc cộc đi xa của cô, lắc đầu cười:

"To gan, dám công khai trêu chọc ông chủ."

Trước kia, Trần Giang Hà luôn cảm thấy không thể ăn cỏ gần hang, sau này công việc sẽ vì thế mà khó phát triển được, bây giờ anh mới phát hiện, cỏ gần hang thật sự rất non, tiểu thư ký cũng rất tốt...

Cũng không thể phụ lòng cô Từ và Khương Diệc Xu.

"Ừm, còn phải cố gắng kiếm tiền, chỉ có tiền, có quyền mới có thể mang tới cho người ta một cảm giác an toàn vững chắc, mới có thể thong dong ứng phó với mưa bão trong tương lai."

Trần Giang Hà âm thầm hạ quyết tâm. Người trẻ tuổi có tài, không tự ti mới có thể nắm chặt quyền chủ động trong tình yêu ở trong tay.

...

30 Tết.

Trần Giang Hà lái xe về Hoàn Thành.

Anh vốn định nhân dịp nghỉ đông báo danh đi thi bằng lái xe, kết quả vì quá bận mà không kịp báo danh.

Anh suy nghĩ một chút, vẫn nên báo danh ở trường dạy lái xe ở bên cạnh trường đại học Long Động, đưa cho người dạy một chút quà để bảo trì mối quan hệ, nhanh chóng lấy được bằng lái.

Trong mấy ngày mà Trần Giang Hà không ở nhà, cha anh - Trần Kiến Quốc đã làm hai chuyện lớn.

Chuyện đầu tiên là đi lên ủy ban của thôn làm đơn xin cấp đất. Sau đó tìm một giờ lành vào đầu năm là có thể động thổ khởi công xây nhà mới.

Ông Trần làm việc ở công trường hơn 10 năm, ngày nào cũng vội vàng xây nhà cho người khác, cuối cùng cũng có thể xây nhà cho bản thân. Ông hưng phấn đến mức mỗi đêm chỉ ngủ ba, bốn tiếng. Cứ cách một lát là lại đứng dậy vẽ phác họa, dự tính.

Chuyện còn lại chính là đi Tùng Sơn Hồ mua miếng đất. Nói thật thì Trần Kiến Quốc thật sự không hiểu tại sao con trai lại muốn mua đất ở vị trí Tùng Sơn Hồ. Tuy rằng khung cảnh ở xung quanh đây rất đẹp, nhưng mà xu hướng phát triển hiện tại của nó còn chẳng bằng thôn Chương.

"Có lẽ con trai thấy giá đất ở đây rẻ."

Lúc Trần Kiến Quốc mua đất đã nghĩ như thế, trừ đi số tiền dùng để xây nhà, thì toàn bộ số tiền còn lại ở trong thẻ đều được dùng để mua đất. Quan tâm tới việc sau này nó phát triển như thế nào làm gì, không tốt thì để dành cho con trai làm ruộng cũng được...

Trần Giang hà đương nhiên không biết cha mình đã tính toán xong đường lui cho mình.

Hiện tại, anh đang nằm trên giường trong phòng ngủ, vui vẻ nhắn tin với cô Từ.

Từ Chỉ Tích:

"Nếu biết chuyện này sớm hơn, tôi đã không về nhà rồi. Mẹ tôi sắp xếp cho tôi xem mắt từ mùng 2 tháng giêng cho tới tận ngày 16 tháng giêng..."

Trần Giang Hà:

"Ghê vậy ư? Nói cho mẹ của cô biết cô có bạn trai rồi, không cần phải xem mắt nữa."

Từ Chỉ Tích:

"Hai năm trước tôi đã lừa bà ấy bằng lý do đó rồi. Bây giờ, bà ấy không tin nữa, với lại...Tôi có thử thăm dò bà ấy, bà ấy dường như rất có thành kiến với đàn ông nhỏ tuổi hơn tôi."

Trần Giang Hà nghe thấy thông tin này liền nhướng mày. Lúc trước, khi hạ quyết tâm theo đuổi cô Từ, anh đã biết sẽ gặp phải tòa núi này, bây giờ đã gặp phải rồi.

Chuyện kết hôn không chỉ đơn giản là chuyện của hai người, mà còn là chuyện của hai bên gia đình.

Nhưng mà, Trần Giang Hà hoàn toàn không hoảng loạn:

"Không sao, cứ để bà ấy giữ thành kiến đó đi. Khi nào chúng ta gạo nấu thành cơm, sinh ra một đứa dẫn về cho bà ấy gặp, bà ấy sẽ không còn có thành kiến nữa."

Khi đọc được tin nhắn này, mặt Từ Chỉ Tích lập tức đỏ bừng lên, khẽ cắn răng, trả lời tin nhắn:

"Tên xấu xa...Ai muốn sinh con cho cậu."

"Chuyện sớm hay muộn mà thôi."

Trần Giang Hà bình thản nói, chững chạc đàng hoàng nhắn:

"Em muốn một đôi long phượng, có thời gian đọc tài liệu xem thử xem tư thế nào dễ một tên bắn trúng hai con nhạn nhất."

Từ Chỉ Tích gửi lại một chữ 6.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0