Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 282 - Chương 282: Tôi Sợ Ông Xã Hiểu Lầm

Chương 282: Tôi Sợ Ông Xã Hiểu Lầm Chương 282: Tôi Sợ Ông Xã Hiểu Lầm

Lý Thanh Tú bỗng nhiên xoay người, nhìn người gọi mình, đưa tay lấy điện thoại từ trong túi ra, hỏi anh:

"Muốn xin số điện thoại hay là QQ?"

"Cả hai."

Trần Giang Hà thẳng thắn trả lời.

Lý Thanh Tú đẩy mắt kính một cái, nói:

"Cậu Trần có hơi tham lam đấy."

Trần Giang Hà chỉ cười không nói.

Lý Thanh Tú đọc số điện thoại xong lại tiếp tục nói QQ của mình cho anh, thuận tiện nhắc nhở một câu:

"Nếu cần liên lạc thì nhớ liên lạc vào ban ngày."

"Buổi tối thì sao?"

Trần Giang Hà cười hỏi lại.

Lý Thanh Tú lắc đầu, nói:

"Cậu Trần đây đẹp trai như thế, nói chuyện lại thú vị. Nếu cậu gửi tin nhắn cho tôi vào buổi tối, tôi sợ ông xã của tôi sẽ hiểu lầm."

"Cô Lý có thể đổi tên danh bạ của tôi thành 10086."

Trần Giang Hà hiền lành đưa ra đề nghị:

"Không thì để tôi đổi ảnh chân dung QQ của mình thành hình con gái cũng được."

"Làm như vậy cũng được à?"

Lý Thanh Tú bị Trần Giang Hà chọc cười, quay người đi.

Trần Giang Hà cũng bước ra khỏi phòng học, vừa đi được mấy bước đã nhìn thấy Chu Vân Thư và Lý Niệm Đào đứng ở cách đó không xa.

"Trợ lý Trần."

Chu Vân Thư nhanh chóng đi tới trước mặt của Trần Giang Hà, tiện tay nhét thẻ mua sắm ở siêu thị đã được đóng một khoản phí lớn vào trong túi quần của anh, nói:

"Cho tôi chút mặt mũi, nói với lãnh đạo của Đoàn Ủy hủy bỏ xử phạt của bạn gái tôi đi."

"Xin lỗi, tôi không quen cậu."

Trần Giang Hà lấy thẻ mua sắm ra trả lại cho Chu Vân Thư, sau đó nhìn Lý Niệm Đào đang đứng ở bên cạnh:

"Dáng người của bạn gái cậu rất đẹp."

Lý Niệm Đào nghe anh nói thế liền kiêu ngạo tiến lên phía trước, đôi mắt đào ngậm nước nhìn anh một cách hờn dỗi nói:

"Trần Giang Hà, cậu lợi hại như thế, vậy mà sau lưng lại bày trò ức hiếp một cô gái như tôi, khiến tôi ngủ không yên suốt mấy ngày qua, cậu nhẫn tâm như vậy ư?"

"Tôi quen cô à?"

Trần Giang Hà nháy mắt mấy cái, dùng vẻ mặt "khó hiểu" hỏi cô ta:

"Cô tên là gì vậy?"

"Tôi..."

Lý Nệm Đào nghẹn họng.

"Thật là khó hiểu."

Trần Giang Hà cũng im lặng, nói chuyện với Chu Vân Thư:

"Lần sau khi có việc cần nhờ vả người khác, nhớ phải tự giới thiệu bản thân trước. Còn nữa, thẻ mua sắm quá low, tôi thích tiền mặt."

Trần Giang Hà nói xong liền xoay người rời đi.

Chu Vân Thư đứng đờ người ra, nhìn Lý Niệm Đào, anh ta vốn nghĩ rằng thân phận phó chủ tịch hội học sinh ngành Tài chính của mình hoàn toàn không kém thân phận trợ lý Đoàn Ủy của Trần Giang Hà, anh ta xuống nước nhờ vả Trần Giang Hà đã rất nể mặt anh rồi, kết quả người ta lại chướng mắt mình.

Lý Niệm Đào thấy bạn trai mình quẫn bách như vậy, trên mặt lộ ra vẻ ghét bỏ:

"Khi chủ trì mấy buổi họp ở hội học sinh, không phải miệng lưỡi anh rất tốt à, tại sao khi đứng trước mặt Trần giang Hà, ngay cả đánh rắm anh cũng không dám thế?"

"Là do anh không nghĩ rằng tên đó lại kiêu ngạo tới như thế."

Chu Vân Thư không phục nói.

"Người ta có tư cách để kiêu ngạo, nào giống anh, rõ ràng cũng có tư cách nhưng lại không kiêu ngạo nổi."

Lý Niệm Đào cực kỳ tức giận.

"Anh làm vậy không phải là vì em hay sao? Nếu không phải do chúng ta cần nhờ vả cậu ta, anh sẽ khép nép như thế hả?"

Chu Vân Thư phản bác lại.

"Chia tay đi, tôi không thích người đàn ông đã khúm núm còn tự cho là mình đúng."

Lý Niệm Đào đưa ra chiêu cuối cùng.

Chu Vân Thư kinh ngạc nhìn Lý Niệm Đào, muốn nói lại thôi.

"Cái túi này là túi mà anh mua cho tôi, trả lại cho anh đó."

Lý Niệm Đào thả chiếc túi xách đang cầm trong tay xuống, không nói nhiều lời, trực tiếp rời đi.

Chu Vân Thư đuổi theo cô ta, giữ chặt lấy tay Lý Niệm Đào, nói:

"Đào Tử, có chuyện gì thì từ từ nói, đừng quậy có được không?"

"Thả tay ra."

Lý Niệm Đào không quay đầu lại, lạnh lùng nói.

Chu Vân Thư bắt được tay của cô ta, không chịu buông ra.

"Anh mà không thả tay ra, tôi sẽ la là anh sàm sỡ tôi."

Lý Niệm Đào quay người lại, lườm nguýt anh ta một cái, hung hăng hất tay anh ta ra.

"Em la đi, em là bạn gái của anh, ngay cả chuyện thân mật nhất chúng ta cũng đã làm rồi, sàm sỡ gì nữa chứ?"

Chu Vân Thư giơ tay ra ôm cô ta lại.

Lý Niệm Đào xoay người lại tát anh ta một cái, một tiếng chát vang lên:

"Anh bị điên à, chia tay rồi còn dây dưa không buông như thế xứng là đàn ông à."

Chu Vân Thư ngơ ngác, anh ta đờ người ra nhìn cô gái tối ngày hôm qua còn nằm trong vòng tay của anh ta, phối hợp với anh ta đủ loại tư thế, vậy mà bây giờ lại trở mặt, lạnh lùng tới thế, không hề niệm chút tình cũ nào.

Lý Niệm Đào tát xong thì đẩy Chu Vân Thư ra, thoát khỏi ngực anh ta. Tiếng giày cao gót vang lên cạch cạch, cô ta nhanh chân đuổi theo Trần Giang Hà.

"Đây là tình yêu ư?"

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0