Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 295 - Chương 295: Em Trong Sạch

Chương 295: Em Trong Sạch Chương 295: Em Trong Sạch

Trần Giang Hà chỉ muốn làm người vô hình để hóng chuyện trong tiệc tối, nhưng cuối cùng, ủy ban đoàn thanh niên đã bắt anh lại và sắp xếp tiết mục cho anh.

Cũng may anh có lợi thế về ca hát, nếu không anh sẽ phải lên sân khấu biểu diễn động tác bẹt chân làm cho người ta cười.

Vốn là tối nay định đi xem phim với cô Từ, đáng tiếc trong khoảng thời gian này không có phim hay nào ra mắt, Từ Chỉ Tích chọn tới chọn lui, cuối cùng quyết định ngồi trên ghế sofa trong ký túc xá với Trần Giang Hà xem phim miễn phí trên kênh phim. Cảm giác như cũng không có gì không ổn.

"Cô Từ, nước mắt của cô dễ rơi vậy sao, nhìn một cô bạn gái dã man như vậy mà vẫn thể bật khóc được?"

Trần Giang Hà đưa tay ra lấy khăn giấy lau nước mắt cho cô, rồi lau đi những giọt nước mắt đang chảy xuống cằm cô.

Hai mắt Từ Chỉ Tích mông lung, hốc mắt đỏ hoe, mũi khụt khịt hít một chút: “Cậu không thấy cảm động lắm sao?”

"Phim hài kịch chơi lừa tình, motip cũ, em chỉ cảm thấy anh chàng ngưu gì đó có hơi ngốc nghếch cũng hơi thảm, bị bạn gái bắt nạt đủ đường." Trần Giang Hà cười nói.

Từ Chỉ Tích cắn cắn môi: "Khiên Ngưu..."

“À, Khiên Ngưu.” Trần Giang Hà gật đầu, sau đó hỏi cô: “Cô muốn bắt chước nữ chính trong phim để bắt nạt em mỗi ngày như vậy sao?”

“Không có.” Từ Chỉ Tích lắc đầu, chủ động ôm lấy Trần Giang Hà: “Mặc dù cậu có chút không tốt, nhưng tôi vẫn rất thích cậu.”

"Hả?" Trần Giang Hà nghiêng mặt nhìn về phía cô Từ đang như hoa lê dính hạt mưa.

Từ Chỉ Tích tựa đầu vào vai anh, nước mắt ướt đẫm trên má xuyên qua chiếc áo sơ mi mỏng manh của anh, khiến nó trở nên ẩm ướt và có chút lạnh lẽo.

Trần Giang Hà giơ tay vuốt nhẹ mái tóc dài của cô nói: "Mỗi khi cô khóc, em đều muốn hôn cô phải làm sao đây?"

“Không cho phép cậu hôn tôi.” Từ Chỉ Tích lấy tay cô che miệng anh lại, nói: “Mỗi lần hôn tôi, tay cậu cứ chạy loạn.”

"Khụ khụ, bàn tay có ý thức và suy nghĩ độc lập, nó không bị não điều khiển, sẽ tự động bật chế độ do thám." Trần Giang Hà ho nhẹ hai tiếng rồi nói.

“Tìm một sợi dây thừng trói nó lại.” Từ Chỉ Tích nói.

"Hả?" Trần Giang Hà có chút ngạc nhiên, quay đầu lại nhìn Từ Chỉ Tích: "Cái này có hơi biến thái không?"

“Biến thái à?” Từ Chỉ Tích nháy mắt, dở khóc dở cười hỏi: "Cậu nghĩ đi đâu thế?”

“Không có, không có.” Trần Giang Hà lắc đầu phủ nhận: “Em chỉ nghĩ, bình thường đều là trói tay con gái, nhưng trói tay con trai thì có hơi kỳ.”

Từ Chỉ Tích liếc mắt nhìn Trần Giang Hà một cái rồi nói: "Tôi nghi là bạn sinh viên lần trước nhận được cảnh báo pop up từ quản trị viên mạng của trường không phải là Lưu Đống Lương, mà là cậu..."

"Không thể nào, chắc là không có đâu, em trong sạch." Trần Giang Hà chính trực nói.

"Trong sạch..." Từ Chỉ Tích mím môi, cúi đầu nhìn bàn tay đang đặt trên ngực mình: "Bạn Trần Giang Hà, khi nói chuyện, cậu có thể sờ lương tâm của mình được không, đừng có sờ lương tâm của tôi."

Trần Giang Hà hơi giật mình.

Cầm vô lăng bằng một tay cứ thấy thiếu thiếu cái gì, thế nên lặng lẽ đổi lại bằng cả hai tay.

Nam MC của bữa tiệc 1-5 là Chu Vân Thư, phó chủ tịch Hội sinh viên Khoa Tài chính, còn nữ MC là Lý Niệm Đào.

Trước đó, cả hai người còn nên duyên trong một bữa tiệc tối, nhanh chóng phát triển thành mối quan hệ bạn trai bạn gái, tuy nhiên mối quan hệ đã tan vỡ khi hình phạt vi phạm được thu hồi, không lâu sao thì bị Vương Viễn Bằng mạnh mẽ chen vào, rồi tan vỡ nốt.

Khi lại dẫn chương trình trên cùng một sân khấu, nụ cười của Chu Vân Thư rõ ràng là cay đắng.

Nhưng nước da của Lý Niệm Đào lại rất hồng hào, tinh thần trong cũng rất tốt.

"Mời mọi người vỗ tay. Trợ lý sinh viên Ủy ban Đoàn thanh niên và lớp trưởng lớp quản lý đầu tiên của khoa Quản trị kinh doanh, bạn Trần Giang Hà, sẽ biểu diễn bài hát "Cuộc đời như một bông hoa mùa hè.”

Lý Niệm Đào giới thiệu chương trình.

Trần Giang Hà ở sau hậu trường bước ra, tay cầm micro, nháy mắt với Từ Chỉ Tích đang ngồi ở hàng ghế khán giả đầu tiên, sau đó quay đầu nhìn về phía khu vực tập trung của lớp Quản trị kinh doanh lớp 1, lại nhìn thấy Lâm Tư Tề dán một hình trái tim màu đỏ trên mặt và giơ cao đèn huỳnh quang.

Điệu nhạc quen thuộc vang lên.

Trần Giang Hà nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, bình tĩnh chờ nhạc dạo kết thúc, sau đó lại bỏ qua vài lời bài hát đầu tiên như thể đang choáng váng.

"Anh từ nơi xa đến, tình cờ em cũng ở đó, mê mẩn lang thang khắp thế gian, anh điên cuồng vì em!"

Trần Giang Hà cuối cùng cũng mở miệng, giọng hát vừa phát ra, xung quanh đều im lặng, phản ứng đầu tiên của hầu hết mọi người là: Giọng nguyên bản?

"Anh chính là thứ lóa mắt, là khoảnh khắc ngọn lửa xẹt qua phía chân trời, anh mạo hiểm tất cả để em nhìn thấy anh, anh sẽ bị dập tắt mãi mãi, không bao giờ quay trở lại!"

Cảm xúc bắt đầu bùng nổ, không khí tại hiện trường từ im lặng chuyển sang sôi động, toàn bộ sinh viên Quản trị kinh doanh lớp 1 đứng dậy hô to “Hay quá”.

Giọng hát của Trần Giang Hà vang lên như tiếng vọng trong một vực sâu, nhẹ nhàng truyền đến:

"Anh ở đây, ở ngay đây!

“Vượt qua như khoảnh khắc chói chang, rực rỡ như hoa mùa hạ…”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0