Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 307 - Chương 307: Ông Chủ Thật Lợi Hại

Chương 307: Ông Chủ Thật Lợi Hại Chương 307: Ông Chủ Thật Lợi Hại

Dương Uyển Oánh lên tiếng: “Nhưng cần phải nhắc nhở cậu 3 điểm, thứ nhất, bây giờ iPhone còn chưa chính thức tung ra thị trường. Kỳ vọng của cậu dành cho điện thoại thông minh quá lạc quan.”

“Thứ hai, theo mức tiêu dùng trong nước hiện nay, điện thoại thông minh đắt tiền khó có thể nhanh chóng phổ biến.”

“Thứ ba, thứ cho tôi nói thẳng, tôi chỉ thấy việc kinh doanh và phân phối công ty 9527 của các cậu, đội ngũ nghiên cứu và phát triển của các cậu ở đâu?”

Dương Uyển Oánh nói lên 3 vấn đề, mỗi câu đều sắc bén, đặc biệt là điểm thứ ba, gần như đánh thẳng vào điểm yếu của công ty 9527.

“Hai điểm đầu tiên, tôi sẽ không đưa ra bất kỳ lời giải thích nào, suy cho cùng, vẫn là ánh mắt Dương tổng hạn hẹp.”

Câu trả lời của Trần Giang Hà, sắc bén hơn câu hỏi của Dương Uyển Oánh, ngoài sự mong đợi của mọi người: “Điểm thứ ba, tôi nói một chút, Tập Đoàn Xí Nga với tư cách là đối tác chiến lược của chúng tôi, có nền tảng kỹ thuật vững chắc về nghiên cứu và phát triển, công ty chúng tôi chỉ cần nguồn vốn thích hợp, hoàn toàn có thể nhanh chóng thành lập một đội, học hỏi noi gương từ anh cả.”

Lời này vừa dứt, Trình Kiếm Vân không nhịn được bật cười, Nhiếp Tu Viễn cũng lặng lẽ giơ ngón tay cái cho thằng nhóc Trần Giang Hà này ở sau lưng Trình tổng.

“Trần Giang Hà, quả nhiên lợi hại.”

Trong lòng Đặng Vĩnh Thanh cũng thở một hơi dài nhẹ nhõm, Trần Giang Hà giỏi lắm, câu này vừa có chừng mực để tâng bốc Tập Đoàn Xí Nga, lại vô cùng thẳng thắng nói rõ yêu cầu tài chính của công ty, nói quá đúng chỗ.

Vẻ mặt Trần Giang Hà bình tĩnh, mỉm cười nhìn Dương Uyển Oánh bị mình dẫm lên cả hai chân.

Tuổi Dương Uyển Oánh còn trẻ, kiềm chế cũng rất tốt, lại không có một dấu hiệu tức giận, ngược lại tiện tay nghịch nghịch mái tóc ngắn, tựa như đang nói với Trần Giang Hà, tóc dài mới hiểu biết ngắn, tôi là tóc ngắn, vì thế việc “Tấn công cá nhân” cậu vừa thực hiện không có tác dụng gì với tôi.

Tất nhiên, sở dĩ Dương Uyển Oánh không tức giận, cũng là do một phen vừa rồi của Trần Giang Hà, thật sự gây ấn tượng với cô.

Điện thoại thông minh là xu hướng tương lai, nếu đúng như lời anh nói, phát triển ứng dụng di động để kết nối người bán và người dùng, tạo thành một vòng khép kín thì giá trị thương mại khó mà lường được.

“Ông chủ, dáng vẻ lúc anh nghiêm túc thật sự đẹp trai.” Lâm Tư Tề lặng lẽ nhích lại gần bên tai Trần Giang Hà, nhẹ giọng khen anh một câu: “Cậu là người đẹp trai nhất trong cả phòng.”

Trần Giang Hà mỉm cười, đây chính là lý do tại sao anh sẵn lòng dẫn Lâm Tư Tề ra ngoài.

Người đàn ông nào có thể từ chối một lời khen như vậy chứ?

“cô thư ký nhỏ của tôi rất quý tôi.”

Trong lòng Trần Giang Hà cảm khái một câu, nghĩ đến việc chính ngày hôm nay đã hoàn thành, buổi tối sẽ tìm cơ hội mở khóa thêm mấy tư thế.

Nói tóm lại, cân bằng giữa làm việc và nghỉ ngơi, bộ binh và pháo binh phải phối hợp, hành động phải nhanh, dáng vẻ phải đẹp, 5 giây… Bất thường, 50 phút của người đàn ông thực sự.

“Con mẹ nó, vẫn còn đang họp, sao đầu óc tôi có thể đột nhiên nhảy từ phòng họp sang phòng ngủ lớn trong khách sạn vậy?”

Trần Giang Hà tự mắng mình trong lòng, vô thức quay đầu lại nhìn đôi chân xinh đẹp của cô thư ký nhỏ, ừ, thật trắng~

Cuộc đàm phán tài chính này kéo dài từ 9 giờ 30 đến 11 giờ 30, cũng không vì một phen hùng hồn phát biểu của Trần Giang Hà mà phát sinh đảo ngược.

Buổi chiều lại nói tiếp, vẫn không có kết quả, nhưng không khí đàm phán rõ ràng đã thoải mái hài hoài hơn nhiều so với buổi sáng.

Buổi tối dùng bữa tại sảnh tiệc khách sạn Kapok Shenzhen Bay, Trần Giang Hà cầu được ước thấy dùng vài ly rượu đổi lấy danh thiếp của hai ông lớn là Trình Kiếm Vân và Dương Uyển Oánh, thậm chí còn ngồi cạnh Dương tổng, nói chuyện với cô ta về quỹ cổ phần tư nhân.

Dương Uyển Oánh là một người phụ nữ này nói chuyện rất sắc bén, đối xử lại rất hào phóng, dù vào buổi sáng Trần Giang Hà đã hai lần nói mắt cô hạn hẹp trước mặt mọi người, cô một chút cũng không để bụng, ngược lại trò chuyện vui vẻ với Trần Giang Hà.

Hai người trò chuyện từ quỹ đến cổ phiếu, lại từ đầu tư chuyển đến đại học, thật sự có rất nhiều chủ đề chung, trò chuyện một chút, chủ đề thậm chí còn mở rộng đến Quận Hoàn Thành.

“Tôi nghe nói gội đầu ở Hoàn Thành rất tốn kém, phải không?” Dương Uyển Oánh mỉm cười hỏi.

“Tùy vào tình huống.” Trần Giang Hà nghiêm túc trả lời: “Gội đầu ở Hoàn Thành, chia thành đầu to và đầu nhỏ, đầu to thì 10 tệ, đầu nhỏ thì 1 trăm.”

“Vậy sao? Có sự chênh lệch về giá rất lớn.” Dương Uyển Oánh chớp mắt vài cái, có chút nghe không hiểu, nhưng lại thật tò mò: “Gội đầu chỉ tốn 100, vậy cắt gội và sấy thì sao?”

Trần Giang Hà nhìn Dương Uyển Oánh, vẫn rất nghiêm túc nói cho cô ta: “Gội cắt và sấy khô cũng được tách riêng, cắt gội thì 15, sấy thì 150.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0