Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 328 - Chương 328: Tôi Sẽ Không Để Cậu Thua

Chương 328: Tôi Sẽ Không Để Cậu Thua Chương 328: Tôi Sẽ Không Để Cậu Thua

“Cậu đừng khách sáo với tôi.” Trương Minh Kiệt muốn đưa tiền cho cô, thừa cơ hội tiếp xúc thân thể một chút.

Lâm Tư Tề cau mày lùi lại vài bước: "Tránh xa tôi ra."

Trương Minh Kiệt còn đang muốn đến gần hơn, nhưng đột nhiên một nam sinh cao lớn và lực lưỡng từ hàng phía sau bước ra, đi tới và nắm lấy cổ áo cậu ta, không mấy thiện cảm nói: "Này anh trai, anh có ý gì, mặt dày đeo bám người ta à?"

Trương Minh Kiệt giật mình nhưng lại giả vờ bình tĩnh hỏi: "Cậu có ý gì? Dù gì cũng là sinh viên đại học sao không nói lý lẽ thế?"

"Tôi không thích anh." Nam sinh cao lớn cau mày, giơ tay lên, lập tức ném cậu ta ra xa hai ba mét, khiến cậu ta loạng choạng suýt chút nữa ngã dập mông vào vũng nước đọng.

"Yếu như sên." Thiếu niên liếc nhìn Trương Minh Kiệt, sau đó quay về phía Lâm Tư Tề, cười ngô nghê: "Bí thư Lâm đừng sợ. Có Trình Kim Sơn tôi ở đây, loại người này tôi thấy một người thì đánh một người."

"Cảm ơn bạn Trình."

Lâm Tư Tề nở một nụ cười tươi, nói.

Trình Kim Sơn khoát tay một cái, nói:

"Không cần phải khách sáo như thế. Lớp trưởng đã dặn trước chuyện này rồi, dù là trong hay ngoài trường học, nếu như thấy có người dây dưa với con gái trong lớp, nên đứng ra thì phải đứng ra, nên ra tay giúp đỡ thì phải ra tay giúp đỡ.

Lâm Tư Tề cười, đây cũng là một trong những nguyên nhân tại sao cô thích Trần Giang Hà, có thể mang tới cho người ta cảm giác an toàn từ những điều nhỏ nhất.

Trình Kim Sơn cũng là một tay mơ, bị nụ cười ngọt ngào của Lâm Tư Tề làm cho kiêu ngạo, quay đầu nhìn Trương Minh Kiệt vừa mới đứng vững, nói:

"Chậc, tên nhóc kia, tôi đề nghị cậu nên soi nước ti*u nhìn thẳng vào bản thân đi. Người đã xấu, còn ốm nhom, chỉ biết ỷ lại vào cha mẹ, còn muốn theo đuổi bí thư Đoàn của lớp chúng tôi? Da mặt của cậu dày thật đó."

Trương Minh Kiệt nghe anh nói như thế suýt thì tức hộc máu.

Thời cấp 3, Trương Minh Kiệt cũng từng là hot boy của trường, nhưng sau khi lên đại học lại trở nên hoàn toàn khác, số đào hoa cũng theo đó mà biến mất. Ngay cả người mà cậu ta vẫn luôn chướng mắt, cố tình treo ở đó - Hàn Thu Nhã cũng bắt đầu đối xử tốt hơn với Tần Thiệu Hải, xa cách cậu ta.

"Mẹ nó, nếu không phải do Trần Giang Hà chắn đường, thì bây giờ Khương Diệc Xu có lẽ đã là bạn gái của tôi rồi, tôi cần gì phải chạy tới trường đại học Tài chính của mấy người chi cho mất mặt?"

"Tên chó Trần Giang Hà chèn ép người quá đáng."

Trương Minh Kiệt suy nghĩ một lúc, cuối cùng quyết định vứt trách nhiệm sang cho Trần Giang Hà, đồng thời thầm nảy ra ý xấu.

"Bây giờ cậu ta đang phong sinh thủy khởi, trong trường Tài chính có một đống nữ sinh muốn theo đuổi cậu ta. Bữa nào dẫn Diệc Xu tới đây, xem thử xem có thể hố cậu ta một vố không."

"Tên nhóc Trương Minh Kiệt này trông rất âm hiểm."

Lâm Tư Tề lườm Trương Minh Kiệt, trong thời gian làm trợ lý cho học sinh ở Đoàn Ủy gần một năm nay, cộng với việc phỏng vấn ứng viên cho Trần Giang Hà, thì hiện tại khả năng nhìn người của cô rất chính xác.

Cô nhớ tới lần đầu tiên nhìn thấy Trương Minh Kiệt, tên này đã nghĩ tới việc dẫn cô đi tìm Trần Giang Hà để gây ra phiền phức cho anh, Lâm Tư Tề lập tức trở nên cảnh giác. Sau khi đi mua đồ ăn xong, cô tránh đi tầm mắt của cậu ta, lặng lẽ quay về công ty Light Chaser.

Trương Minh Kiệt quan sát xung quanh, không thấy Lâm Tư Tề ở đâu thì chán nản thở dài, quay người rời đi.

"Ông chủ, lúc nãy khi tớ đi mua bánh bao thì bắt gặp Trương Minh Kiệt."

Sau khi quay về công ty Light Chaser, cô lập tức kể việc mình gặp phải cậu ta cho Trần Giang Hà nghe.

"Tên đó không phải người tốt lành gì, nhưng mà cậu ta cũng chẳng nhấc được cơn sóng gì đâu."

Trần Giang Hà bình tĩnh nói.

Nếu là trước kia, anh chắc chắn sẽ có hơi lo lắng, bởi vì Trương Minh Kiệt và Hàn Thu Nhã có mối quan hệ rất tốt, suốt ngày nghĩ cách khích tướng, ly gián, quấy rầy Khương Diệc Xu.

Bây giờ đã khác xưa rồi, Trần Giang Hà đã cho Khương Diệc Xu ở cạnh dì nhỏ, thành công tách Hàn Thu Nhã ra, cộng với sự trợ giúp của Tần Thiệu Hải, trực tiếp cắt đứt chiếc thuyền giữa Hàn Thu Nhã và Trương Minh Kiệt, làm cho bạn Trương có muốn nói chuyện với Khương Diệc Xu cũng khó, gần như chặt đứt tất cả khả năng gây nên sóng to gió lớn của cậu ta.

"Không thể không có tâm phòng người, tớ cảm thấy vẫn nên cảnh giác một chút, người càng hiểu rõ cậu càng ra tay tàn độc."

Lâm Tư Tề nhắc nhở.

"Vậy tớ có phải nên đề phòng cậu hay không?"

Đôi mắt Lâm Tư Tề lóe sáng, giả bộ đáng thương hỏi một câu:

"Tiền lương một tháng của tớ chỉ có 500 tệ mà thôi, cậu đừng nói là cậu muốn trừ lương đấy?"

"Không nói tới chuyện tiền lương, cậu là người thân cận với tôi nhất."

Trần Giang Hà nói.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0