Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 332 - Chương 332: Nếu Không Nên Hỏi, Thì Đừng Hỏi Nữ

Chương 332: Nếu Không Nên Hỏi, Thì Đừng Hỏi Nữ Chương 332: Nếu Không Nên Hỏi, Thì Đừng Hỏi Nữ

Bị Dương Uyển Oánh quấy rầy, vừa nãy nhắm mắt buồn buồn ngủ đột nhiên biến mất, Trần Giang Hà nằm ở trên giường, lăn qua lộn lại không ngủ được.

"Giang Hà, cậu không ngủ được thì đừng ngủ, đến nói chuyện phiếm với chúng tôi này."

Lúc này, Lưu Đống Lương duỗi cái chân đen to lớn của mình, đạp vào đầu giường Trần Giang Hà.

"Các cậu vừa nãy đang nói chuyện gì?"

Trần Giang Hà ngồi dậy, lấy ra một điếu thuốc từ trong quần treo ở cuối giường còn chưa giặt, châm một điếu, rất hứng thú hỏi một câu.

"Này còn phải hỏi?" Lưu Đống Lương lắc chân, nói: "Đương nhiên là đề tài cố định ký túc xá nam sinh chúng ta kéo dài không suy."

"Ồ, các cậu đang nói chuyện học tập?" Trần Giang Hà mỉm cười.

"Tam ca, kể từ khi anh trở thành phó bí thư đoàn thanh niên của trường, anh đã bắt đầu thoát ly quần chúng rồi."

Tôn Thiên lẩm bẩm một câu, nói; "Chúng tôi vừa nãy đang thương lượng làm sao giúp Khải ca thoát khỏi cảnh độc thân."

"Tiểu Thiên, cậu không phải là cũng đang độc thân sao?" Trần Giang Hà nhìn Tôn Thiên.

"Tôi tuổi còn nhỏ, độc thân không sao cả."

Tôn Thiên cười nói: "Đợi các anh trai thoát độc thân, tôi sẽ mạnh tay tìm mười tám cô bạn gái, chúng tôi sẽ thay phiên nhau hẹn hò từ thứ hai đến cuối tuần, muốn ngủ cùng ai thì ngủ với người đó."

"Ý tưởng này của cậu có chút nghịch thiên."

Trần Giang Hà không khỏi líu lưỡi, nghĩ thầm cậu vẫn chỉ là một cậu nhóc chưa từng yêu đương, nắm tay con gái cũng chưa từng, liền dũng cảm ảo tưởng cuộc sống hậu cung.

"Tiểu Thiên, người từng trải khuyên cậu một câu, đừng sống ở trong mơ, trên thực tế nếu như cậu thật sự tìm được mười tám cô bạn gái, tôi dám nói cậu sớm muộn gì cũng giống như tôi, một ngày lần lượt bị đánh ba bữa." Vương Viễn Bằng tiếp lời nói.

Nghe nói như thế, Tôn Thiên bĩu môi nói: "Bằng ca, anh chịu đòn hoàn toàn là tự tìm, trước khi anh yêu Lý Niệm Đào, anh sống rất vô tư, hiện tại sống đến mức giống như chuột chạy qua đường, trong trường ngoài trường luôn có người muốn đánh anh."

Vương Viễn Bằng ngượng ngùng cười, nghĩ đến những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này, cũng là quả thực phiền muộn.

Nhưng mà cũng còn tốt, bởi vì luôn đến phòng y tế nên may mắn gặp được cô y tá nhỏ đã giúp băng bó vết thương cho hắn.

"Tam ca, ta có thể cả gan hỏi anh một vấn đề này không?"

Tôn Thiên bỗng nhiên chuyển chủ đề sang người Trần Giang Hà.

Trần Giang Hà giơ tay gảy tàn thuốc, nói: "Lời này của anh nghe có vẻ như rất khó nói, nếu không nên hỏi, thì đừng hỏi nữa."

"Không được, tôi kìm nén sẽ rất khó chịu."

Tôn Thiên gãi đầu một cái, nhanh mồm nhanh miệng nói: "Lần trước, Tống Giai chạy đến trong phòng học tỏ tình với anh, cũng khá là xinh đẹp, anh lúc đó từ chối đơn giản như vậy, quả thực ngoài dự đoán của mọi người, vậy sau đó anh có lén lút liên hệ với cô ấy không?"

"Chết tiệt, lão lục, cậu nếu như muốn phương thức liên lạc của cô ấy, thì mạnh dạn đến tìm cô ấy, đừng ở chỗ tôi tìm hiểu hư thực."

Trần Giang Hà lập tức liền nhìn thấu được tâm tư nhỏ của Tôn Thiên.

"Đừng hiểu lầm, đừng hiểu lầm." Tôn Thiên vung tay nói: "Tôi chẳng qua là cảm thấy kỳ quái, anh bình thường đều là ăn trong bát nhìn trong nồi, thay đổi thất thường, ai đến cũng không cự tuyệt, tam ca anh sao có thể từ chối lời tỏ tình của của mỹ nữ được chứ?"

"Cậu đây liền không hiểu được, tôi kỳ thực là một người rất chung thủy."

Trần Giang Hà nở nụ cười, bóp tắt thuốc, nằm ở trên giường không nói.

...

Kỳ thi cuối kỳ tới gần, không khí học tập ở các trường đại học lớn đang trở nên căng thẳng hơn.

Trần Giang Hà, người đang bận rộn với sự nghiệp của mình, không ý định học tập vào thời điểm này, trong thời gian này, tập đoàn Nhu Mễ đã nhận được sự hỗ trợ từ một số thủ đô lớn, bằng cách liên tục tăng trợ cấp cho các thương gia, chi tiền cho quảng cáo để mở rộng tầm ảnh hưởng, v.v. Đã chinh phục các thành phố ở đồng bằng sông Châu Giang và bắt đầu cạnh tranh với công ty 9527 khốc liệt và thị trường nóng bỏng.

Dưới áp lực nặng nề từ việc mua lại của tập đoàn Nhu Mễ, công ty 9527 hành xử như một thế lực nhỏ bất khả chiến bại, sau những nỗ lực của CEO công ty Đặng Vĩnh Thanh, cuối cùng công ty đã thu được một số khoản đầu tư vốn mạo hiểm của nhà nước và tạm thời đã được phục hồi.

Đầu tháng bảy, các trường đại học lớn lục tục được nghỉ hè, nhưng Trần Giang Hà lại hết sức bận rộn, anh đi đến chín thành phố ở đồng bằng sông Châu Giang, dưới áp lực to lớn, tự mình dẫn dắt đoàn thể đối đầu với đoàn mua Nhu Mễ.

"Ông chủ, cha tớ đã đến căn cứ Light Chaser rồi, ông ấy nói muốn gặp mặt cậu."

Ngày 12 tháng 7, Trần Giang Hà đang từ Trung Sơn trở về phía đông Quảng Đông nhận được điện thoại của Lâm Tư Tề.

"Tớ đang trên đường trở về, đại khái khoảng một tiếng rưỡi nữa đến."

Trần Giang Hà liếc nhìn thời gian, cười hỏi: "Cha vợ tớ có phải rất tức giận, trách tớ đem cậu bỏ lại phía đông Quảng Đông, chậm chạp không về nhà cùng cậu?"

"Ông ấy không hề tức giận, chính là rất muốn gặp mặt con rể tương lai của mình."

Lâm Tư Tề cười hì hì nói: "Tớ đã nói với cha rắc rối mà cậu đang gặp phải, ông ấy nói sẽ nghĩ cách giúp cậu giải quyết vấn đề tiền bạc."

"Cậu đây là trực tiếp đem cơm mềm đút tới trong miệng tớ?" Lông mày Trần Giang Hà cau lại, khoảng thời gian này hắn không chỉ dẫn đội làm nghiệp vụ, cùng đoàn mua Nhu Mễ đấu trí đấu dũng, đồng thời cũng đọ sức tập đoàn Penguin với Hồng Nham Capital, quả thực cả người đều mệt.

"Không có nha." Lâm Tư Tề cười phủ nhận nói: "Nếu cậu muốn Light Chaser độc lập đi ra, cuối cùng là không thể rời bỏ tư bản nâng đỡ. Thay vì lợi dụng tập đoàn Penguin với Hồng Nham Capital, còn không bằng đem lão ba kéo vào, để ông ấy triệu tập một đám chú bác gây quỹ cho cậu, nói không chắc liền có thể giúp cậu thoát khỏi khốn cảnh chỉ bằng ăn cơm mềm?"

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0