Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 334 - Chương 334: Trân Trọng Người Ở Trước Mắt

Chương 334: Trân Trọng Người Ở Trước Mắt Chương 334: Trân Trọng Người Ở Trước Mắt

"Trở về tôi sẽ tìm mấy người anh em, bày một bàn khách ở khách sạn Bạch Thiên Nga, mở một cuộc họp giúp cậu giải quyết vấn đề tiền bạc." Lâm Triết Bình trực tiếp tỏ thái độ, không có bất kỳ vòng vo gì.

"Như vậy không tốt lắm."

Trần Giang Hà cười gãi đầu một cái, hiệp hội là một trong những cách chính để các gia tộc ở Giang Tô, Chiết Giang, Phúc Kiến và những nơi khác giúp đỡ lẫn nhau và gây quỹ. Tập đoàn đầu cơ bất động sản Ôn Châu nổi tiếng, Patian, v.v.. Về cơ bản tất cả đều là đến với nhau dưới hình thức hợp mặt, xoắn thành sợi dây cùng nhau vượt qua khó khăn và đạt được thịnh vượng chung.

"Nếu cậu thật sự cảm thấy không được tiện, vậy thì hãy đối xử tốt với Tư Tề một chút."

Lâm Triết Bình đưa tay vỗ vai Trần Giang Hà, vẻ mặt nghiêm túc nói; "Tôi chỉ có một đứa con gái, cậu nếu như dám bắt nạt con bé, tôi cũng sẽ không tha cho cậu."

Trần Giang Hà gật đầu, cũng rất nghiêm túc nói: "Tư Tề theo cháu lâu như vậy, giúp cháu làm rất nhiều việc, đối với cháu cũng rất bao dung, tính khí của cháu không được tốt lắm, tật xấu rất nhiều, ưu điểm duy nhất của cháu chính là biết ơn."

"Chỉ biết cảm ơn thôi còn chưa đủ, phải biết trân trọng những người trước mắt của mình."

Lâm Triết Bình nói một cách đầy ý vị sâu xa: Quay đầu liếc mắt nhìn con gái, những cái khác cũng không muốn nói nhiều; "Tôi đi gặp mấy người bạn hữu ở đây trước, thuận tiện liên hệ đồng hương, xem thử lúc nào bọn họ rảnh rỗi, hẹn nhau ăn cùng bữa cơm."

"Được."

Trần Giang Hà gật đầu đáp lại, cùng Lâm Tư Tề đưa ông ấy ra ngoài

Lâm Triết Bình chân trước vừa đi, Lâm Tư Tề đã nhào vào trong lòng Trần Giang Hà như một con thỏ.

"Lâu như vậy không gặp, tớ rất nhớ cậu."

Lâm Tư Tề ở trong lòng Trần Giang Hà cọ, cực kỳ giống một con mèo nhỏ dính người.

Trần Giang Hà sờ mái tóc dài của cô, cười hỏi: "Cả người tớ toàn là mùi mồ hôi, cậu không chê à?"

"Không chê, không ghét bỏ chút nào." Lâm Tư Tề lắc đầu một cái, cười thật ngọt ngào.

Trần Giang Hà cúi đầu nhìn cô, suy nghĩ một chút, nói; "Tớ chợt nhớ tới một quyển bí tịch tên là {{ Mười tám phong cách của Awei}}, mỗi chiêu thức được ghi chép ở trong đó đều rất lợi hại, một lúc nữa chúng ta lên lầu tắm rửa, tớ với cậu luyện tập thử."

"Hả?" Lâm Tư Tề lông mày khẽ nhướng, cố ý hỏi: "Thật sự có nhiều tư thế như vậy sao?"

"Đúng, đều là nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu bí pháp." Trần Giang Hà gật đầu, hỏi: "Cậu có sợ hay không?"

"Không sợ." Lâm Tư Tề xinh đẹp mà ôm cổ anh, ghé sát vào bên tai ôn nhu nói: "Tớ khoảng thời gian này dậy sớm luyện Yoga, độ dẻo dai của cơ thể đã cải thiện lên rất nhiều."

Trần Giang Hà nghe nói như thế, cảm giác lập tức liền lên đầu, hai tay ôm chặt cô thư ký nhỏ, xoay người chạy về phía cầu thang: "Lên lầu tắm rửa!"

"Cực khổ cho cậu rồi."

Sau khi mưa to gió lớn đi qua, Lâm Tư Tề dịu dàng ghé người vào trong ngực của Trần Giang Hà, cô giống như một em bé mút lấy ngón tay trỏ của anh, nhỏ giọng nỉ non.

Trần Giang Hà âm thầm tự nhủ chứ còn gì nữa, trong khoảng thời gian này anh phải kìm nén rất cực khổ. Đám chạy nghiệp vụ vừa kiếm được mấy xâu tiền liền muốn đi đến những nơi phục vụ theo dây chuyền.

Trần Giang Hà thân là lão đại trong nhóm đương nhiên phải dẫn bọn họ đi theo, kết quả sau khi tiến vào trong câu lạc bộ, nhân viên thì đi khu vực dành cho VIP, anh lại chỉ có thể đến tắm rửa hoặc rửa chân xong liền rời đi, vô cùng cực khổ.

"Vẫn là tiểu thư ký thương tớ nhất, dáng người vốn dĩ đã rất đẹp rồi, còn cộng với sự dẻo dai tuyệt vời có được nhờ luyện tập yoga nữa, hoàn toàn không cô phụ mấy ngày thủ thân như ngọc của tớ."

Trần Giang Hà cúi đầu hôn lên gò má đỏ ửng của Lâm Tư Tề, trải qua chuyện vừa nãy xong, bây giờ cả thể xác và tinh thần của anh cực kỳ thỏa mãn.

"Cha tớ muốn triệu tập đồng hương và bạn bè để kiếm nguồn tài chính cho cậu, cậu có muốn nhận không?"

Lâm Tư Tề nhỏ giọng hỏi Trần Giang Hà.

"Tớ không muốn ăn cơm chùa."

Trần Giang Hà vân vê mái tóc của Lâm Tư Tề, ngửi mùi thơm tỏa ra từ mái tóc của cô, đổi lời:

"Nhưng mà phần cơm chùa này thơm quá, ai có thể từ chối được cơ chứ?"

"Cậu sao có thể gọi là ăn bám được, nếu không phải năng lực của cậu quá tốt, tài hoa xuất chúng, hơn nữa bây giờ tiền đồ còn rộng mở như thế, cha tớ chắc chắn sẽ không chịu bán mặt mũi đi tìm người góp vốn đâu."

Lâm Tư Tề cười nói.

Trần Giang Hà nhéo má cô, nói:

"Cậu nói rất đúng, sau lưng một người đàn ông thành công, lúc nào cũng có một cô vợ nhỏ xinh đẹp và một người cha vợ đã thành công từ lâu."

Lâm Tư Tề nở một nụ cười, quay đầu nhìn xuống phía dưới.

Trần Giang Hà nhắm mắt lại.

Ngủ một giấc.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0