Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 377 - Chương 377: Oan Gia Ngõ Hẹp

Chương 377: Oan Gia Ngõ Hẹp Chương 377: Oan Gia Ngõ Hẹp

Trần Giang Hà nói: “Lùi lại một bước, nếu về sau Light Chaser phát triển không thuận lợi hoặc nguồn tài chính tiếp theo bị cản trở, hầu hết quyền quyết định và biểu quyết của công ty vẫn nằm trong tay tôi và cậu, còn có trong tay ba, chúng ta vẫn có khả năng lội ngược dòng.”

Lâm Tư Tề nghe được lời này của anh, giơ tay ôm lấy anh, thút thít nói: “Ông chủ, lúc đầu tôi nhờ ba tôi giúp góp vốn, , không phải vì lấy cổ phần công ty, tôi chỉ muốn giúp cậu.”

“Tôi biết.” Trần Giang Hà dờ mái tóc dài nhu thuận của cô, nói: “Cậu là thư ký của tôi, cũng là Giám Đốc Tài Chính tương lai của Light Chaser, nên đưa, tất cả của tôi đều sẽ cho cậu.”

Lâm Tư Tề cắn môi, bỗng nhiên nhớ đến câu cam kết đó trước đây của Trần Giang Hà “Tôi sẽ không để cho cậu thất bại”. Lập tức ôm anh thật chặt.

Trần Giang Hà cảm nhận được trong lòng đầy mềm mại, liếc nhìn xung quanh, cười nói: “Ôm quá chặt rồi, có người theo dõi chúng ta từ xa kìa.”

Nghe nói như vậy, Lâm Tư Tề ngược lại ôm càng chặt hơn, vốn dĩ cô ngồi xếp bằng trên đất vì sát anh gần hơn chút, dứt khoát ngồi trên người anh.

“Giữa ban ngày mà thế này, người ta sẽ hiểu lầm đấy.”

Nhịp tim Trần Giang Hà tăng nhanh một cách khó hiểu.

Lâm Tư Tề đỏ mặt đến vành tai nhìn anh, lặng lẽ nhích sang một bên, sau đó nói rất nghiêm túc: “Ông chủ, ngày 1 tháng 10 cậu về nhà tôi một chuyến đi, gặp mẹ tôi, tôi đã nói rất nhiều chuyện liên quan đến cậu cho bà ấy, bà ấy rất muốn gặp cậu một lần.”

Chuyện gặp ba mẹ này không thể nói không có căng thẳng nào đối với Trần Giang Hà, hơi điên rồ, chỉ có thể nói một hai lượt hoàn toàn có thể chịu đựng được, ba bốn lượt cũng không phải vấn đề lớn, nếu nhiều hơn thì có chút hết cách phân thân, suy cho cùng lễ Quốc Khánh chỉ có 7 ngày nghỉ.”

Năng lực càng lớn, trách nhiệm càng nhiều, khi còn trẻ bạn học Trần Giang Hà đã phải gánh chịu mấy phần trách nhiệm nặng nề như gặp ba mẹ của các cô gái, suy nghĩ thôi cũng cảm thấy không dễ dàng, đổi thành những bạn học khác, không chừng đã bỏ gánh chạy trốn từ lâu.

Độc thân không tốt sao? Cứ phải yêu đương? Còn yêu đương với với người?

Chết tiệt, ông đây thật hâm mộ.

Nhân gian đau khổ như vậy, gánh nặng nghìn cân, xin hãy để tôi đến gánh, được không? Tôi còn trẻ, tôi chịu nổi!

“Bộp!”

“Bộp!”

Sắc trời đã tối, dần dần có nhiều muỗi ở Công Viên Rừng Núi Dafu, rất nhiều góc tối thỉnh thoảng truyền đến tiếng đập muỗi.

Thỉnh thoảng gió núi thổi qua rừng và hồ, chỉ thấy dãy núi nhấp nhô, làn sóng bập bềnh, không có một chút thú vị.

“Chỗ này thật tốt, lần sau đến tiếp đi.”

Từ lúc mặt trời lặn đến trời tối, sau khi bận rộn hơn hai giờ tài xế Trần híp mắt châm một điếu thuốc, quay đầu nhìn cô thư ký nhỏ xinh đẹp lại dịu dàng đáng yêu đang chỉnh lại váy, hai má ứng đỏ, không nhịn được gọi cô một tiếng: “Tư Tề.”

“Ừ?” Lâm Tư Tề ngẩng đầu nhìn về Trần Giang Hà.

“Luyện yoga của cậu thật sự tốt, vòng eo cũng hoàn mỹ.” Trần Giang Hà cười khen ngợi.

“Đặc biệt luyện tập vì cậu.” Lâm Tư Tề mỉm cười, tiến đến nắm lấy cánh tay anh theo thói quen hỏi: “Thích không?”

“Một chữ thích đã không đủ để hình dung, chỉ có thể nói rất thích.” Trần Giang Hà cười nói: “Đói bụng rồi, chúng ta a ngoài tìm một chỗ ăn chút gì đi.”

“Được.” Lâm Tư Tề cười chúm chím gật đầu, lại rất quan tâm đề nghị: “Vừa rồi cậu vất vả rồi, nếu không chúng ta đi ăn hải sản nướng, ăn một chục con hàu nướng để bồi bổ nhé?”

“Cái này có thể.” Trần Giang Hà đồng ý nói: “Nhưng chỉ ăn một chục quá hẹp hòi, làm gì cũng phải một người một chục.”

“Ăn xong rồi qua về sao?” Lâm Tư Tề chớp mắt, hỏi.

“Không về thì cậu muốn làm gì?” Trần Giang Hà hỏi ngược lại.

“Tối nay quyết chiến đến sáng.” Lâm Tư Tề cười ngọt ngào.

Trần Giang Hà: “...”

Lâm Tư Tề cười hì hì liếc nhìn anh, nhẹ nhàng nói: “Vẫn là không nên, chú ý thân thể, tương lai còn dài.”

“Biết đau lòng cho tôi sao?” Trần Giang Hà hỏi cô.

“Vẫn luôn đau lòng.” Lâm Tư Tề giơ tay nắm lấy tay Trần Giang Hà đặt bên eo mình, ngọt ngào cười: “Tôi muốn lâu một chút với cậu, càng muốn dài lâu một chút nữa.”

Trần Giang Hà nhướng mày: “May mà tôi đã đã có nền tảng vững chắc về ngôn ngữ và chữ viết ở cấp 3, không chừng đều sẽ không thể hiểu được ý nghĩa sâu xa hơn của câu này.”

Khuôn mặt hồng hào Lâm Tư Tề chứa mùa xuân, cười mà không nói.

“Đi, kiếm đồ ăn nào.”

Trần Giang Hà phủi mông, lại lần nữa lên xe.

Núi Dafu nằm ở điểm giáp với ba đường Sa Đầu, Thị Kiều, Chung Thôn, Trần Giang Hà dẫn cô thư ký nhỏ đạp xe ra ngoài, trả lại xe đạp đã thuê trước rồi đi bộ về phía trước không bao xa, chính là phố ăn đêm Chung Thôn nổi tiếng.

“Quán này không tệ, từ xa đã có thể ngửi được mùi thơm của hàu nướng.”

Cả hai bước đến trước một quán bán đồ nướng hải sản ngoài trời tên là “Thực Đắc Hương”, nhìn vài lần hoàn cảnh trong ngoài, cảm thấy cũng không tệ lắm, trực tiếp tìm một chỗ ngoài trời ngồi xuống,i uống một ngụm bia tươi để làm ấm cổ họng trước.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0