“Cô Từ, dáng vẻ cô mặc trang phục chuyên ngành rất đẹp.” Trần Giang Hà đột nhiên ghé sát vào tai Từ Chỉ Tích, nhỏ giọng nói.
“Lúc không mặc thì không đẹp sao?” Từ Chỉ Tích nhẹ giọng hỏi lại.
“Hả?” Trần Giang Hà trừng mắt, cảm giác tim bị trêu chọc muốn bay lên: "Lời này hình như có lỗi gì đó ở đâu thì phải?"
Hai má trắng nõn của Từ Chỉ Tích đỏ lên: "Hình như là...”
“Khụ khụ.” Trần Giang Hà ho nhẹ hai tiếng, nhìn thấy Từ Chỉ Tích đỏ mặt ở khoảng cách gần, thần tiên cũng không ngăn được mị lực như vậy, không dám nói lời nào nữa.
Sau khi nghi thức trao giải kết thúc, Trần Giang Hà vội vàng rời đi, trước tiên trở về Group Buying Take Away “Light Chaser”, lúc ra cửa lần nữa, đặc biệt mang theo thư ký nhỏ.
Năm giờ chiều, nhà hàng trà phong cách Hồng Kông.
Trần Giang Hà dẫn Lâm Tư Tề đi vào nhà hàng, ánh mắt đảo qua, nhìn thấy Đàm Thiên Bình và Hoàng Thế Hiền ngồi gần cửa sổ.
“Gọi đồ ăn chưa?”
Trần Giang Hà sải bước đi đến, giống như bạn cũ gặp mặt cười ngồi xuống, thuận miệng hỏi.
“Chưa, đặc biệt chờ Trần tổng đến mời khách.” Đàm Thiên Bình cười khanh khách nói.
“Được.” Trần Giang Hà cầm thực đơn đưa cho cô: “Muốn ăn gì thì tùy, thư ký nhà tôi trả tiền.”
Lâm Tư Tề ngồi cạnh anh, lúc nghe câu này mặt mày cong cong, cười rất ngọt ngào.
Hoàng Thế Hiền nhịn không được liếc nhìn cô một cái, nghĩ thầm diễm phúc của Trần Giang Hà thật sự không cạn, thư ký bên cạnh thế mà lại đẹp như vậy, mấu chốt là dáng người quá đỉnh, làm cho người lão làng kinh nghiệm sa trường nhiều như ông cũng cảm thấy trước mắt sáng ngời, đặc biệt kinh diễm.
Nhưng Hoàng Thế Hiền không dám nhìn nhiều.
“Hôm nay Đàm tổng đặc biệt hẹn tôi ra ngoài, chắc là đã quyết định rồi nhỉ?”
Thời gian của Trần Giang Hà rất quý giá, chuyện có thể xác định trước khi ăn cơm, tuyệt đối sẽ không đợi đến sau khi ăn xong mới hỏi.
Đàm Thiên Bình nghe vậy cười, nói: "Bây giờ tôi đã không còn là Đàm tổng, nếu Trần tổng không chê, có thể gọi tôi một tiếng chị Bình.”
Trần Giang Hà gật đầu, chợt nhìn về phía Hoàng Thế Hiền: "Anh Hoàng cũng nghỉ việc sao?”
“Tạm thời vẫn chưa.” Hoàng Thế Hiền đáp.
“Lý Thiên Hải thì sao?” Trần Giang Hà thuận miệng hỏi.
“Tên phản bội đâm dao sau lưng đó thay thế vị trí Đàm tổng.” Hoàng Thế Hiền bĩu môi, giọng nói mang theo tức giận mắng một câu: “Con mẹ nó, thật sự là tiểu nhân đắc chí.”
“Thông qua một sự kiện, thấy rõ một người, không hẳn không phải là chuyện tốt.”
Đàm Thiên Bình nhìn rất thoáng, mỉm cười nói: "Chỉ là sau khi Lý Thiên Hải lên chức, đoàn đội nghiệp vụ vốn quyết tâm muốn rời đi cùng tôi, thái độ xuất hiện dao động.”
“Cái này không quan trọng.” Trần Giang Hà tỏ thái độ rất mạnh mẽ: “Tục ngữ nói, ngàn quân dễ có, một tướng khó cầu, tôi coi trọng chị Bình.”
“Khi nào thì thuận tiện làm thủ tục nhậm chức?” Trần Giang Hà hỏi.
Đàm Thiên Bình thản nhiên cười, nhìn Lâm Tư Tề, hỏi: "Trần tổng đặc biệt dẫn thư ký đến đây, không phải là định ký hợp đồng lao động và thỏa thuận nhậm chức ngay bây giờ chứ?"
Trần Giang Hà cười cười, nói với Lâm Tư Tề: "Lấy hợp đồng ra cho chị Bình xem.”
“Được.” Lâm Tư Tề lấy tập tài liệu ra, trịnh trọng đưa cho Đàm Thiên Bình.
Đàm Thiên Bình có chút ngoài ý muốn, hoàn toàn không nghĩ đến Trần Giang Hà làm việc lại nhanh chóng mạnh mẽ như thế, nhận lấy hợp đồng, nghiêm túc lật xem một lần.
"Có vẻ như mức lương đã được tăng 10% so với lần nói trước?" Đàm Thiên Bình hỏi.
Trần Giang Hà cười nhẹ, nói: "Gần đây công ty phát triển khá mạnh, đãi ngộ của nhân viên cũ và mới đều được cải thiện."
“Trần tổng, vậy của tôi thì sao?” Hoàng Thế Hiền cười híp mắt hỏi một câu.
“Anh Hoàng chỉ cần an an ổn ổn tiếp tục ở lại Group buying Nhu Mễ, tôi sẽ không bạc đãi anh.” Trần Giang Hà cười nói.
“Ồ.” Hoàng Thế Hiền rầu rĩ ồ một tiếng, cầm ly nước chanh trước mặt uống vài ngụm, nói: “Làm việc dưới tay Lý Thiên Hải thật không thú vị, tôi cũng muốn nghỉ việc, gia nhập Light Chaser.”
“Không cần vội.” Trần Giang Hà khoát tay, quay sang nhìn Đàm Thiên Bình: “Chị Bình có phải đã sớm biết anh Hoàng là người của em rồi không?”
“Cái này thì không.” Đàm Thiên Bình cười lắc đầu: “Khoảng thời gian trước tôi nộp báo cáo nghỉ việc, lén tìm anh ấy nói chuyện riêng mới biết được.”
“Lão Hoàng giấu rất sâu.” Đàm Thiên Bình không nhịn được cảm khái một câu: “Thủ đoạn của Trần tổng cũng rất cao minh.”
“Group buying Nhu Mễ chắc cũng cài nằm vùng trong đoàn đội của tôi nhỉ?” Trần Giang Hà hỏi.
“Đúng vậy.” Đàm Thiên Bình cười cười, cố ý thừa nước đục thả câu: “Tôi không nói là ai, Trần tổng có thể đoán được không?”
Trần Giang Hà lắc đầu nói: "Nhân viên bên dưới nhiều lắm, khá khó đoán.”
Trần Giang Hà cuối cùng đã nhận được "Thư Đầu Tư" của Đàm Thiên Bình, cũng thuận lợi ký được hợp đồng với cựu tổng giám đốc của tập đoàn Buying Nuomi phía đông Quảng Đông.
Trần Giang Hà cũng không hề vội vã để cho cô tham gia công việc liền, mà là cho một tuần nghỉ phép có lương để làm đệm.
------
Dịch: MBMH Translate