Khóe miệng Trần Giang Hà lộ ra nụ cười,Hồng Nham Capital có thể trường thịnh không suy, đứng vững không ngã, tự nhiên có chỗ độc đáo của nó.
"Dương tổng, cô có còn ở Quảng Đông không? Dành chút thời gian uống ly cà phê."
Trần Giang Hà gửi QQ chủ động mời.
"Còn."
Dương Uyển Oánh rất nhanh trả lời, lại cố ý chế nhạo hắn: "Tôi phát hiện cậu nhưng là người sống thực tế, trước đó hẹn cậu mấy lần đều không có rảnh, bây giờ tôi giúp cậu kiếm được tiền, liền lập tức chủ động hẹn tôi, không cảm thấy công danh lợi lộc tính quá mạnh mẽ sao?"
Trần Giang Hà mỉm cười, căn bản không tiếp chiêu, đánh một hàng chữ cho cô: "Đây là lần đầu tiên tôi chủ động mời con gái uống cà phê."
Dương Uyển Oánh nhìn thấy tin nhắn này, nhếch miệng lên, mỉm cười đáp: "Lời này có độ tin cậy có chút thấp nha, lừa gạt nữ sinh viên đại học không có kinh nghiệm sẽ hiệu quả hơn."
"Tuy rằng lời nói dối luôn có thể mang đến cho con người những phần thưởng bất ngờ, nhưng tôi tin rằng thẳng thắn mới là cách tốt nhất để kết nối với mọi người." Trần Giang Hà trả lời.
"Lời này rất có triết lý, tôi tạm thời tin cậu một lần."
Dương Uyển Oánh cười nhạt, nhanh chóng trả lời: "Tôi hiện tại rảnh rỗi, cậu có thể tới cao ốc Trung Tín tìm tôi, có thể không?"
"Có thể."
Trần Giang Hà trả lời ngay lập tức, dành thời gian dọn dẹp tài liệu trên bàn rồi lái xe đến cao ốc Trung Tín.
"Đây là lần đầu tiên tôi uống cà phê ở một nơi cao cấp như vậy, cảm giác khá là thú vị."
Khi đi đến khu tài chính tầng 48 nơi Dương Uyển Oánh ở, anh ngồi đối diện với cô bên cửa sổ uống cà phê, ánh mắt Trần Giang Hà thỉnh thoảng nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn xuống khu trung tâm thành phố.
"Lần đầu tiên của cậu hơi nhiều."
Dương Uyển Oánh cười trêu ghẹo: "Tôi là có bao nhiêu may mắn, năng lực ôm đồm nhiều lần đầu tiên của Trần tổng như vậy?"
"Cái đó không có gì sai, phần lớn lần đầu tiên của tôi đều cho cô." Trần Giang Hà mỉm cười nói.
"Vậy còn lại thì sao?" Dương Uyển Oánh rất hứng thú mà hỏi.
Trần Giang Hà liếc nhìn cô một cái: "Hôm nào khác lại cho cô."
Dương Uyển Oánh nín cười, cúi đầu khuấy ly cà phê.
"Cậu đến tim tôi, khẳng định không phải chỉ đơn giản là đến uống cà phê nhỉ?" Dương Uyển Oánh đột nhiên hỏi.
"Muốn mời cô giúp tôi một việc." Trần Giang Hà nói.
"Gấp cái gì?" Dương Uyển Oánh ngẩng đầu lên.
"Tôi muốn đến gặp mặt cha cô." Trần Giang Hà vẻ mặt thành thật nói: "Hy vọng cô có thể giúp tôi giới thiệu."
"Hả?" Dương Uyển Oánh trừng mắt, cảm thấy hơi bất ngờ, nghĩ lại ý thức được cái gì, mỉm cười nói: "Tôi cũng không muốn dẫn cậu đi gặp phụ huynh."
"Vậy thì đưa tôi đi gặp chị của cô cũng được." Trần Giang Hà tiếp tục nói.
Dương Uyển Oánh lắc đầu một cái: "Dương gia chúng tôi tập trung vào ngành công nghiệp, cha và chị gái tôi sẽ không dễ dàng gì bước chân vào lĩnh vực Internet, nếu cậu đến tìm bọn họ thì không bằng trực tiếp đến tìm tôi."
"Được, tùy cô." Trần Giang Hà mỉm cười nói: "Làm bạn bè, nếu cô không đưa tôi đến gặp ba hoặc chị gái của cô, cô có thể đưa tôi đến gặp người sáng lập Hồng Nham Capital quỹ tài chính Trung Quốc, có thể chứ?"
"Cậu đào cái hố này cũng thật sâu."
Dương Uyển Oánh sâu sắc liếc hắn một cái, không khỏi thở dài, cảm giác như mình đang rơi vào cái bẫy do Trần Giang Hà giăng ra, bị hắn lừa từng chút một.
"Cậu muốn nói chuyện đầu tư bỏ vốn với boss của chúng tôi?" Dương Uyển Oánh hỏi.
"Đừng suy nghĩ nhiều." Trần Giang Hà nhấp ngụm cà phê, nói: "Tôi chỉ là muốn làm quen với hắn, nếu như có thể kết giao bạn bè cũng rất tốt."
Trần Giang Hà muốn gặp Thẩm tiên sinh, người sáng lập kiêm đối tác điều hành Quỹ tài trợ Hoa Hạ của Hồng Nham Capital, Dương Uyển Oánh không có lý do gì từ chối.
Nguyên nhân chủ yếu có hai, một là bây giờ Trần Giang Hà là khách hàng lớn của quỹ, quy mô ủy thác 4 triệu đô la Mỹ, tỷ phú chưa đến 20 tuổi, miễn cưỡng đủ tư cách hẹn gặp BOSS.
Thứ hai là Thẩm tiên sinh cũng đã sớm chú ý đến Trần Giang Hà và Light Chaser mà anh sáng lập, hơn nữa còn cố ý hẹn anh gặp mặt một lần, đáng tiếc Trần Giang Hà từ chối vốn đầu tư của Hồng Nham, hơn nữa công việc bận rộn nên bị trì hoãn.
Bây giờ Trần Giang Hà chủ động nói ra, Dương Uyển Oánh có thể thuận nước đẩy thuyền, hỗ trợ giới thiệu, đáng tiếc trong khoảng thời gian này Thẩm tiên sinh ở Mỹ, ít nhất một tuần sau mới về nước.
Trần Giang Hà cũng không vội, chỉ cần Dương Uyển Oánh đồng ý giới thiệu, ly cà phê đắng quên thêm đường hôm nay cũng coi như không uống không.
Mục đích của anh là “bái bến đò” tìm chỗ dựa vững chắc.
------
Dịch: MBMH Translate