Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 470 - Chương 470: Em Chưa Từng Yêu Bao Giờ

Chương 470: Em Chưa Từng Yêu Bao Giờ Chương 470: Em Chưa Từng Yêu Bao Giờ

Lục Thiên Tầm đứng cách đó không xa ngơ ngác nhìn hai người đứng dưới đèn đường đổi quà cho nhau, bỗng ngực anh ta thắt lại, có cảm giác như bị người ta đá mấy cái vào mặt.

Điều làm anh ta ngạc nhiên hơn nữa là tên thanh niên kia lại từ chối chiếc khăn quàng cổ do Dịch Thải Vi tặng, nói vài câu rồi phóng khoáng quay người, vẫy tay rồi rời đi.

"Chết tiệt, cô gái mình lì lợm la liếm theo không kịp, lại đuổi theo người ta... mà còn bị từ chối?"

Lục Thiên Tầm cảm thấy lòng mình vô cùng hụt hẫng, anh ta muốn đi lên hỏi Dịch Thải Vi nghĩ thế nào, nhưng ý nghĩ này vừa hiện lên trong đầu, lại nhìn thấy cô chạy một mạch để theo kịp thanh niên trước mặt, rồi cùng thanh niên đó bước chầm chậm ra khỏi khuôn viên trường.

"E là tối nay sẽ xảy ra họa đẫm máu với em gái Dịch rồi..."

Chiến binh tình trường lỗi đời Lục Thiên Tầm ôm ngực, bỏ mấy ngàn đồng ra để mua một cây sáo ngọc, cuối cùng lại trao lầm người.

“Anh, anh đã đổi xe sao?"

Theo Trần Giang Hà đến cổng trường, Dịch Thải Vi có hơi ngạc nhiên hỏi, khi nhìn thấy anh đang đi về phía chiếc BYD màu đỏ đậu cách đó không xa.

"Ừm." Trần Giang Hà gật đầu, nghiêm túc mà nói: "Tình hình chung kinh tế bây giờ trì trệ, công ty phát triển không thuận lợi, giá dầu lại tăng cao, không mua nổi Mercedes-Benz thì chỉ có thể chuyển sang BYD."

Thực ra đây cũng là nguyên nhân chính khiến lúc nãy bảo vệ không cho Trần Giang Hà lái xe vào trường, các cô gái ở Nhạc viện Tinh Hải đều có phẩm chất cao, nên ông chủ, cậu ấm cô chiêu gì đó lại nhiều như mây, ra vào cổng trường đều là siêu xe, nên bảo vệ không để ý đến kẻ hèn BYD cũng đúng.

Đương nhiên Trần Giang Hà không để ý mấy chuyện này lắm, Mercedes-Benz là mua cho dì nhỏ của anh, còn anh lái chiếc BYD để đi lại hàng ngày cũng không có vấn đề gì, hiện công ty đang trong giai đoạn phát triển nhanh chóng, tập trung làm chuyện lớn mới là đúng đắn, hưởng thụ cá nhân có thể để sau.

“Chiếc xe này nhìn cũng khá đẹp nhưng màu sắc hơi nữ tính hơn một chút.”

Dịch Thải Vi bước lên xe, thích thú mà nhìn xung quanh.

“Đàn ông nam tính đều thích màu hồng phấn, đặc biệt là phấn thiếu nữ.” Trần Giang Hà nói.

"Anh thích hồng phấn thiếu nữ?" Dịch Thải Vi hỏi.

"Anh thích thiếu nữ, nhan sắc chỉ là kèm theo thôi." Trần Giang Hà vừa mở cửa sau vừa trả lời, lấy cái bánh kem ở ghế sau đưa cho Dịch Thải Vi: "Sinh nhật vui vẻ."

Dịch Thải Vi hiển nhiên sửng sốt, cô vốn tưởng rằng hôm nay Trần Giang Hà sẽ không tới, không ngờ là không những anh đến, mà còn mang theo quà sinh nhật và bánh kem.

Trần Giang Hà nhìn thấy cô sững sờ tại chỗ với đôi mắt đỏ hoe, cố ý không kiên nhẫn nói: "Sao còn ngây ra đó, không nhận thì anh đem về cho gia súc trong ký túc xá ăn."

“Đừng, đừng cho gia súc ăn.” Dịch Thải Vi có chút lo lắng, cô vội vàng cầm lấy bánh kem: “Cảm ơn anh.”

Trần Giang Hà thấy vậy cười một cái, đã biết rõ còn cố hỏi: "Em vừa mới bước sang tuổi 18 đúng không?"

"Dạ!" Dịch Thải Vi gật đầu.

Trần Giang Hà lấy điện thoại ra, gọi điện, sau đó chỉ vào ánh trăng khuyết trên bầu trời đêm: "Em nhắm mắt lại và cầu nguyện với mặt trăng đi, sau đó sẽ thấy sao băng đấy."

Mấy ngày nay trời mưa liên tục, sớm đến tối đều xám xịt, đêm nay hiếm lắm mới có trăng nhưng lại không có sao bầu bạn nên có hơi quạnh quẽ.

“Thật sao?” Dịch Thải Vi mỉm cười ngọt ngào, nhắm mắt lại cầu nguyện dưới ánh trăng.

"Ù, ù, ù!"...

Luồng ánh sáng phóng lên trời, Dịch Thải Vi mở mắt ra, nhìn thấy mười tám chùm pháo hoa giống như đèn đuối rực rỡ, thắp sáng bầu trời đầy sao, lóa mắt mà lộng lẫy.

"Đẹp quá."

Dịch Thải Vi nhìn ngắm bầu trời đêm, không khỏi ngưỡng mộ.

Khi pháo hoa kết thúc, Trần Giang Hà quay người mở cửa xe, nói với Dịch Thải Vi: “Em về ăn bánh đi, anh về ký túc xá ngủ.”

Nói xong anh ngồi vào ghế lái chuẩn bị rời đi.

"Đợi một chút."

Dịch Thải Vi tiến lên vài bước, mở cửa ghế phụ ngồi vào.

Trần Giang Hà nhìn cô, Dịch Thải Vi đột nhiên để chiếc bánh trên tay xuống, nghiêng người nhìn qua anh.

Trần Giang Hà nhướng mày, tất nhiên là không ngờ cô gái phương nam trầm lặng này lại có lúc táo bạo như vậy, lúc này khoảng cách giữa hai người gần đến mức lồng ngực dán vào nhau, còn có thể cảm nhận được nhịp tim đập xuyên qua quần áo mềm mại.

"Anh Trần, thật sự em có chút thích anh."

Dịch Thái Vi nhẹ nhàng nói:

“Ồ.” Trần Giang Hà ồ một tiếng, rồi ngả người ra sau để tránh chạm vào cô.

“Em chưa từng yêu bao giờ.” Dịch Thải Vi lại nói.

"Ồ." Trần Giang Hà vẫn là nói ồ.

“Em muốn hôn anh chút.” Dịch Thải Vi nói xong, Trần Giang Hà chưa kịp phản ứng, cô đã nhắm mắt lại, cúi đầu đến gần môi anh.

Hiếm khi Trần Giang Hà có lúc bối rối, lúc này, anh thực sự có thể cảm nhận được nhịp tim của Dịch Thải Vi đột ngột tăng lên, đôi môi mỏng run rẩy, hơi thở gấp gáp, đôi môi mềm mại và hàm răng chạm vào nhau.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0