Trần Giang Hà nhìn thoáng qua, mỉm cười khen nói: “Tất cả các chỉ số dữ liệu của cửa hàng đều đang có xu hướng tăng lên, doanh số hàng ngày sắp hơn mười ngàn.”
"Hôm nay đã hơn mười ngàn." Khương Diệc Xu bấm vào giao diện đặt hàng.
"Giỏi lắm" Trần Giang Hà giơ ngón tay cái lên.
"Thật ra đều là nhờ cậu bạn Thẩm Tòng Nhung, anh ta rất hiểu rõ cách vận hành." Khương Diệc Xu nói.
"Vận hành quả thực rất quan trọng, nhưng đóng góp của em cũng không nhỏ."
Trần Giang Hà mỉm cười nói: "Khi hạng mục váy cưới phát triển, chúng tôi sẽ mở rộng danh mục sản phẩm, sản xuất quần áo thời thượng cho phụ nữ và tạo ra một thương hiệu của riêng mình."
"Thẩm Tòng Nhung đề nghị chúng ta mở xưởng riêng, cho tư nhân thiết kế, anh thấy sao?" Khương Diệc Xu hỏi.
“Đó là một gợi ý hay đấy.”
Mắt Trần Giang Hà lóe lên, tên Thẩm Tòng Nhung kia là một thanh niên có tư duy cầu tiến và tầm nhìn dài hạn, đúng là sinh ra để làm thương mại điện tử.
Thành công của việc xây dựng một trang web thương mại điện tử xuyên biên giới ở Nam Phi, tạo ra xô vàng đầu là đã có thể thích vấn đề. Giờ đây, lại cửa hàng xuyên biên giới ảm đạm ở Amazon phất lên, còn đưa ra một ý tưởng rất hứa hẹn như mở một xưởng để thiết kế riêng, lộ trình kinh doanh mang tính xây dựng gần như giống hệt với ý tưởng của Trần Giang Hà.
"Sau này để cậu ta đưa ra dự toán, tiền bạc để anh lo." Trần Giang Hà đưa ra quyết định.
Khương Diệc Xu cười nhẹ, nhẹ giọng nói: “Em nghĩ chuyện nhà xưởng tạm thời để sau đi, bởi vì hoàn cảnh kinh tế ở nước ngoài đang không tốt lắm, rất có thể sẽ nổ ra một cuộc khủng hoảng như năm 1998, chi bằng chúng ta nên tích lũy tiền mặt trước nguy cơ, rồi đời đến lúc thích lại bỏ vốn mua lại..."
Khương Diệc Xu lo nói, sau đó mới phát hiện ra ánh mắt sáng ngời của Trần Giang Hà đang nhìn mình, hai má cô đỏ bừng, có hơi ngượng ngùng nên không dám nói thêm gì nữa.
“Thì ra cô gái của tôi thực sự không ngốc chút nào.” Trần Giang Hà đưa tay nhéo má cô; “Đã muộn rồi, đừng nói chuyện công việc nữa, đi ngủ thôi.”
"Dạ."
Khương Diệc Xu mỉm cười đồng ý, tắt máy tính, cởi áo khoác, lặng lẽ len vào giường ở bên khác, sau đó giấu đầu dưới chăn.
Trần Giang Hà thuận tay tắt đèn, nhấc chăn lên chui vào.
"Diệc Xu, em qua đây cái."
"Ồ."
"Lại đây chút."
"Dạ."
"Lại……"
"Đã, đã ôm rồi..."
"Lạnh quá." Trần Giang Hà cố ý run run người, sau đó điều chỉnh tư thế đối mặt với Khương Diệc Xu.
Dưới tấm chăn tối đen như mực, đưa tay ra cũng không thấy năm ngón tay.
Khoảng cách rất gần, có thể nghe rõ tiếng hơi thở.
"Trời lạnh quá, anh muốn uống chút sữa gừng cho ấm."
"Sữa pha gừng?"
"Ừm, Sữa pha gừng 'Diệc Xu', anh muốn nếm thử chút, có được không?"
"Dạ được."
Có một cô bạn gái như Khương Diệc Xu sẽ có loại trải nghiệm như thế nào?
Một chữ, tuyệt không thể tả.
Sữa gừng tối hôm qua mềm trong miệng, vị hơi ngọt, thơm, mềm, khiến người ta lưu luyến.
Nếu không phải sáng sớm ngày hôm sau Dương Uyển Oánh gọi điện thoại lại đây thông báo với Trần Giang Hà, đã giúp anh hẹn gặp mặt ông Trần vào lúc mười giờ sáng, Trần Giang Hà thật sự muốn đem mình với Diệc Xu cùng nhau phong ấn ở trong chăn, thoải mái ngủ thêm mấy ngày, dù sao trong nhà còn có dì nhỏ, cơm ăn nước uống không cần lo lắng.
"Xú tiểu tử, tôi nói tối hôm qua làm sao càng ngủ càng lạnh, tỉnh lại vừa nhìn, đã không thấy Diệc Xu đâu, hóa ra là cậu âm thầm chạy tới cướp người đi?"
Trịnh Gia Hân đi ra khỏi phòng nhìn thấy Trần Giang Hà, tức giận biểu thị kháng nghị đối với anh.
Trần Giang Hà nhún vai, cười đùa tí tửng mà nói: "Cháu cũng không muốn tới, thế nhưng Diệc Xu gọi cháu là anh trai, cháu không đến cũng không được."
Trịnh Gia Hân trừng mắt, nhìn vào hướng phòng ngủ chính, sau đó hạ thấp giọng hỏi Trần Giang Hà: "Tối hôm qua hai người ngủ trên giường của dì, không, không có cái gì chứ?"
"Không có." Trần Giang Hà quyết đoán lắc đầu, vẻ mặt đứng đắn nói: "Cháu là người quang minh lỗi lạc, một thân chính khí, đương nhiên là ôm Diệc Xu ngủ, những khác không hề làm gì."
"Tôi tin cậu cái quỷ ..." Trịnh Gia Hân không nhịn được đưa tay nhéo nhẹ một cái trên mặt Trần Giang Hà, hừ nói: "Diệc Xu mới là người đứng đắn, cháu một chút đứng đắn cũng không có."
------
Dịch: MBMH Translate