Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 477 - Chương 477: Cậu Không Cần Khiêm Tốn

Chương 477: Cậu Không Cần Khiêm Tốn Chương 477: Cậu Không Cần Khiêm Tốn

"Trần tổng năm nay hẳn là vẫn chưa tới 20 tuổi nhỉ?" Thẩm Quân Hồng đưa cho Trần Giang Hà chén trà, cười nói: "Thật đáng ngạc nhiên khi cậu đã thành lập một công ty hùng mạnh như Light Chaser khi vẫn còn đang học đại học."

"Trầm tiên sinh quá khen rồi, so với lịch sử lập nghiệp huy hoàng của ngài, thì chút thành tích này của tôi không đáng nhắc tới." Trần Giang Hà khiêm tốn mỉm cười nói.

Những lời anh nói ngược lại chính là lời nói thật tâm, Thẩm Quân Hồng đã xây dựng hai công ty niêm yết trên thị trường chứng khoán Hoa Kỳ, một là công ty dẫn đầu ngành du lịch, một là công ty dẫn đầu ngành khách sạn, hầu như mọi người trong ngành đều biết đến.

"Cậu không cần khiêm tốn." Thẩm Quân Hồng cười nhạt: "Tôi nhìn thấy bóng dáng khi còn trẻ của tôi trên người cậu."

"Tôi nghe nói cậu gần đây đã thành lập một công ty bất động sản nhớ nhà và đang có ý định sử dụng chiếc lược mua theo nhóm để quảng bá nó trên toàn quốc?" Thẩm Quân Hồng hỏi.

"Đúng thế." Trần Giang Hà gật đầu, chỉ mấy ngày sau khi công ty môi giới bất động sản nhớ nhà khai trương, rõ ràng đã được Trầm tiên sinh chú ý tới, có thể thấy được Hồng Nham capital tồn tại như thế nào.

Nhưng mà, Trần Giang Hà cũng không hề cảm thấy ngạc nhiên chút nào, bởi vì có người trong ngành đã từng đánh giá như vậy: Trầm tiên sinh là một kẻ đói khát, hắn nhìn thấy hạng mục lại như sói ngửi được mùi máu tanh, hoặc là như cá mập ngửi được mùi máu tanh vậy, hắn nghe được một chút tiếng gió hắn liền sẽ khứ bính đoạt, sẽ đi lần theo, là một người rất tích cực.

Thẩm Quân Hồng thấy anh gật đầu, mỉm cười đi thẳng vào vấn đề nói: "Tôi có thể dùng thân phận cá nhân đầu tư vào bất động sản của cậu, cậu cứ mở miệng, cần bao nhiêu tiền?"

Trước đó Hồng Nham capital đã nhiều lần muốn đầu tư vào Light chaser nhưng đều bị Trần Giang Hà cự tuyệt ở ngoài cửa.

Hiện tại Thẩm Quân Hồng đề nghị lấy danh nghĩa cá nhân đầu tư vào công ty bất động sản "Nhớ nhà", anh không có lý do gì từ chối, cũng không cần thiết từ chối.

"Năm triệu."

Trần Giang Hà suy nghĩ một lúc rồi mở miệng, anh cũng không hề nhân cơ hội giở công phu sư tử ngoạm, bởi vì anh không có ý định lấy quá nhiều vốn của công ty ở giai đoạn tài trợ vòng thiên thần này.

"USD?" Thẩm Quân Hồng hỏi.

Trần Giang Hà cười lắc đầu: "Nhân dân tệ."

Mặc dù triển vọng phát triển và tiềm năng tăng trưởng của các công ty môi giới bất động sản không tốt bằng nhóm mua giao hàng nhưng chắc chắn đây là một đường đua chất lượng cao. Nếu được điều hành đúng cách, họ cũng sẽ có cơ hội IPO tại Mỹ và thu tiền từ nhà đầu tư nước ngoài.

"Cậu rất cẩn thận."

Thẩm Quân Hồng một chữ quý như vàng, lại tự mình cầm lấy ấm trà, rót đầy tách trà trước mặt Trần Giang Hà, trong ánh mắt nhiều hơn mấy phần tán thưởng.

Với tư cách là một nhà đầu tư hàng đầu trong nước, Thẩm Quân Hồng hai năm nay đã từng gặp qua không ít thanh niên ưu tú, bọn họ mang theo hạng đến nhà thăm viếng, hoặc là kiêu ngạo hơn, hoặc là hèn mọn nịnh nọt, rất ít người có thể đúng mực như Trần Giang Hà, bình tĩnh và điềm đạm.

Hơn nữa, trong ấn tượng của Thẩm Quân Hồng, chỉ có một doanh nhân thương mại điện tử họ Lưu là người chủ động từ chối nguồn tài trợ giá cao như Trần Giang Hà, người như vậy, thành công là một sự kiện có khả năng xảy ra cao, thậm chí rất có khả năng phát triển thành một nhà kinh doanh thương mại điện tử, lãnh đạo doanh nghiệp trong một lĩnh vực nhất định.

"Về phương diện tiền bạc, tôi sẽ sắp xếp để Tiểu Dương liên lạc với cậu."

Thẩm Quân Hồng liếc nhìn đồng hồ đeo tay: "Cậu có cần gì nữa không, có thể trực tiếp đề xuất."

Trần Giang Hà biết thời gian của Thẩm Quân Hồng quý giá, chủ động lấy danh thiếp ra đưa cho hắn: "Tôi muốn trao đổi danh thiếp với Trầm tiên sinh."

Thẩm Quân Hồng mỉm cười, nói: "Lần sau đi, khi nào Light Chaser các cậu khởi động đầu tư vòng B, tôi sẽ chủ động liên hệ với cậu."

"Được."

Trần Giang Hà gật đầu, không nói thêm gì nữa, lịch sự để lại danh thiếp rồi chào tạm biệt.

Dương Uyển Oánh ở ngoài cửa đợi anh, nhìn thấy vẻ mặt Trần Giang Hà bình tĩnh đi ra, cô nháy mắt một cái, muốn nói lại thôi.

Trần Giang Hà hướng về phía cô mỉm cười: "Cô có phải là hiếu kỳ tôi cùng với Trầm tiên sinh đã nói những gì không?",

"Không có." Dương Uyển Oánh lắc đầu, thử dò hỏi: "Chị gái tôi ở dưới lầu, cậu có muốn thuận tiện gặp mặt chị ấy chút không?"

"Không phải cô phản đối việc đưa tôi đến gặp người lớn trong nhà sao?" Trần Giang Hà trêu ghẹo nói.

Dương Uyển Oánh mỉm cười, cố ý chế nhạo nói: "Cậu cũng đã đám hỏi với tập đoàn An Hạ rồi, tôi còn có cái gì phải lo lắng chứ."

Nghe nói như thế, Trần Giang Hà giả vờ ngạc nhiên, cẩn thận nhìn Dương Uyển Oánh: "Cô có phải là lắp đặt hệ thống giám sát trên người tôi không? Mọi hành động đều không gạt được cô."

"Trần tổng bây giờ là bánh bao thơm trong vòng vốn, quan tâm đến hướng đi của cậu không chỉ có một mình tôi." Dương Uyển Oánh nói.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0