Trần Giang Hà gật đầu nói: "Người Quảng Đông chúng tôi tương đối tin cái này, tôi từ nhỏ đã nghiên cứu Chu Dịch, phong thuỷ tướng thuật gì gì đó ta đều hiểu một chút."
"Vậy cậu có biết coi chỉ tay không?" Từ Chỉ Tích hỏi.
"Biết một chút." Trần Giang Hà đưa tay nắm lấy lòng bàn tay của Từ Chỉ Tích, làm bộ nhìn mấy lần, sau đó ngẩng đầu nhìn tướng mạo cô: "Hồng Loan tinh động, thêm vui mừng thêm tài."
"Nói bậy." Từ Chỉ Tích nhàn nhạt nói, thu tay lại, nhỏ giọng thầm thì nói: "Đều không đến một bước kia, ở đâu ra vui mừng nha."
"Chuyện sớm hay muộn." Trần Giang Hà hiển nhiên nghe được cô đang nói cái gì, cười hì hì sát vào gò má hôn một cái: "Em đi đây."
"Buổi tối có tới ăn cơm không?" Từ Chỉ Tích hỏi.
"Không chắc chắn lắm, nếu như không có việc gì, em nhất định sẽ tới." Trần Giang Hà đáp.
"Ừm, vậy cậu trên đường lái xe chậm một chút." Từ Chỉ Tích nhắc nhở.
"Tốt, em lái xe luôn luôn vững vàng."
Trần Giang Hà cười đáp lại, sau đó đi ra ngoài gặp Tôn Hạo Lâm.
"Chào buổi sáng, Trần tổng."
Trần Giang Hà vừa đi vào cổng công ty chi nhánh 9527 phía đông Quảng Đông, vừa vặn gặp phải Triệu Hương Ngưng.
"Chị Hương Hương, nguyên đán không nghỉ à?" trần Giang Hà thuận miệng hỏi.
Triệu Hương Ngưng cười đi đến gần Trần Giang Hà, nhẹ giọng nói: "Tôi ngược lại là muốn nghỉ, nhưng ông chủ không cho phép."
"Để tôi giúp cô nói với anh Tôn một tiếng." Trần Giang Hà mỉm cười nói.
"Đừng." Triệu Hương Ngưng kéo ống tay áo của Trần Giang Hà, nói; "Kể từ khi Light Chaser của cậu lớn mạnh, công việc giám sát của tôi càng ngày càng nhàn nhã, mỗi ngày không làm gì cũng chẳng khác gì đang nghỉ ngơi."
"Thật ghen tị với cô."
Trần Giang Hà tự đáy lòng cảm khái một câu.
"Cậu bây giờ đã là ông chủ lớn trong ngành, mà tôi cũng sắp bị giảm biên chế ưu hóa, đến tột cùng là ai ghen tị ai đây?" Triệu Hương Ngưng mỉm cười, sau đó hỏi: "Tôi nghe nói cậu đang đầu tư vào một dự án đại lý bất động sản khác?"
"Ừm." Trần Giang Hà gật đầu, lập tức hỏi: "Gần đây chúng tôi đang chuẩn bị mở thêm hai cửa hàng trực tiếp điều hành, cô có hứng thú có thể tới làm quản lý cửa hàng, hỗ trợ lãnh đạo đoàn thể."
"Được." Triệu Hương Ngưng trực tiếp đồng ý.
"Đồng ý sảng khoái như vậy, sẽ không lại như lần trước thả chim bồ câu tôi mấy tháng đó chứ?" Trần Giang Hà hỏi.
"Không đâu."
Triệu Hương Ngưng lắc đầu một cái, sau đó nhỏ giọng nói bên tai Trần Giang hà: "Công ty 9527 đã bị các nhà đầu tư bỏ rơi, Tôn tổng cũng đang tìm một lối thoát khác."
"Ài." Trần Giang Hà không hiểu sao thở dài, chẳng trách Tôn Hạo Lâm sáng sớm hôm nay đột nhiên trở nên chủ động nhiệt tình, hóa ra là cùng đường mạt lộ rồi.
Kỳ thực, Trần Giang Hà đã đoán trước được, công ty 9527 đã đi đến bước đường này rồi cho dù không có Light Chaser vào cuộc, bọn họ cũng có cách nào đi xa được.
Trần Giang Hà sải bước tiêu sái đến văn phòng của Tôn Hạo Lâm, đứng ở cửa vào tiện tay gõ cửa: "Tôn ca."
"A, Trần tổng đến rồi, ngồi một chút ,ngồi đi."
Tôn Hạo Lâm đứng dậy đón tiếp.
Trần Giang Hà cũng sững sờ, trong ấn tượng anh đã ra vào gian phòng tổng giám đốc này không dưới trăm lần, Tôn tổng đây là lần đầu đứng dậy nghênh tiếp, cho đủ mặt mũi.
Trong phòng làm việc, còn có hai khuôn mặt quen thuộc, Lý Thiên Hải với Hoàng Thế Hiền.
"Anh Tôn, trong căn phòng làm việc này làm gì có Trần tổng, ngài vẫn là gọi tôi là tiểu Trần hoặc là Giang Hà."
Trần Giang Hà cười hì hì đi vào văn phòng, cùng nhiệt tình bắt tay với Tôn Hạo Lâm, quay đầu nhìn về phía Lý Thiên Hải với Hoàng Thế Hiền đang ngồi ở trên ghế salon: "Thật trùng hợp, anh Hoàng với tiểu Lý cũng ở đây à?"
Hoàng Thế Hiền nghe gọi là anh Hoàng, không nhịn được khóe khẽ nhếch, nghĩ thầm cái tên Trần Giang Hà này hiện tại cũng đã trở thành một ông chủ lớn với tài sản ròng hàng trăm triệu, thậm chí cậu ta còn gọi mình một tiếng "Anh", thật là nể tình.
Về phần Lý Thiên Hải, tổng giám đốc của tập đoàn Nuomi Group ở thành phố Quảng Đông, gọi anh là “Tiểu Lý”, có chút thú vị.
"Một quãng thời gian không gặp, Trần tổng phong thái vẫn như trước."
Lý Thiên Hải mỉm cười đứng dậy, chủ động nhường chỗ cho Trần Giang Hà coi như biểu thị tình bạn.
Đáng tiếc Trần Giang Hà cũng không hề nhận tình của hắn, thoải mái ngồi ở bên cạnh Tôn Hạo Lâm.
Tôn Hạo Lâm lấy thuốc lá ra tán một vòng, lúc châm thuốc cười hỏi Trần Giang Hà: "Tôi nghe nói tiền thưởng cuối năm ở bên cậu rất là phong phú, ba người đứng đầu về thành tích sẽ được thưởng trực tiếp nhà ở thương mại?"
"Ừm." Trần Giang Hà gật đầu nói: "Vốn là muốn khen thưởng nhà ở Thượng Hải, nhưng sau khi xem xét sổ sách của công ty, thực lực không cho phép."
"Cậu còn thực lực không cho phép sao?"
Tôn Hạo Lâm híp mắt, nói: "Định giá của Light Chaset cũng đã đột phá năm trăm triệu USD rồi, cậu bây giờ thế đang mạnh, lại trẻ tuổi như thế, việc đuổi kịp hai công ty đứng đầu trong ngành không phải là điều không thể."
------
Dịch: MBMH Translate