Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 493 - Chương 493: Trừ Anh Ấy Ra, Còn Có Thể Là Ai Chứ

Chương 493: Trừ Anh Ấy Ra, Còn Có Thể Là Ai Chứ Chương 493: Trừ Anh Ấy Ra, Còn Có Thể Là Ai Chứ

"Chuyện đã đồng ý với em, anh làm sao có thể quên được."

Trần Giang Hà mỉm cười nói: "Anh lần trước gọi điện thoại về báo với nhà, sẽ hầm cách thủy một con gà mái cho em, về nhà uống mấy chén canh gà bồi bổ một chút."

"Y ~ biết em hai ngày nữa có kinh nguyệt, đặc biệt làm canh gà sắp xếp lên trước, rất ân cần." Khóe miệng Lâm Tư Tề cong cong, cười thật ngọt ngào: "Em thay quần áo khác, khoảng mười phút nữa xuống lầu."

"Không cần phải gấp gáp, anh đại khái phải khoảng 40 phút mới trở về tới trường học." Trần Giang Hà dặn dò; "Em nhớ ăn chút gì đó trước."

"Được." Lâm Tư Tề nhanh chóng đồng ý, sau khi cúp điện thoại, vẻ mặt vui vẻ thay quần áo.

"Ồ, Tư Tề, không đi căng tin ăn cơm sao à? Sao cậu vừa nhận điện thoại xong liền trở về bắt đầu thay quần áo rồi?" Lưu Tử Du nhìn Lâm Tư Tề với vẻ hàm ý: "Là có hẹn với Trần tổng à?"

"Trừ anh ấy ra, còn có thể là ai chứ." Lâm Tư Tề mỉm cười xinh đẹp.

"Cậu cười được ngọt như vậy, cảm giác không phải là buổi hẹn hò bình thường."

Lưu Tử Du vừa nói, một bên từ phía sau ôm lấy Lâm Tư Tề, đưa tay sờ sờ, chợt làm kinh ngạc chớp mắt nói; "Cậu, cậu hình như là lại lớn lên rồi?"

"Có không?" Lâm Tư Tề nhíu mày, như có điều suy nghĩ nói: "Gần đây mặc nội y hình như là có một chút chặt."

"Cậu đã hoàn mỹ như thế rồi, lại còn lớn lên nữa."

Lưu Tử Du khịt mũi, nhìn lại mình: "Mình cup A đây làm sao chịu nổi."

"Khụ khụ." Lâm Tư Tề ho nhẹ hai tiếng, đề nghị; "Nếu không cậu theo tôi luyện Yoga đi, đừng mỗi ngày đi thao trường chạy bộ nữa."

"Luyện Yoga thật sự hữu hiệu?" Lưu Tử Du hơi dao động.

Lâm Tư Tề nhẹ nhàng mỉm cười: "Có tác dụng hay không thì không biết, dù sao luyện lâu bạn trai càng ngày càng yêu thích."

"Ồ." Lưu Tử Du không nhịn được đưa tay cù Lâm Tư Tề: "Tôi ngay cả bạn trai cũng không có, luyện cũng không biết lấy cho ai yêu thích."

"Trước tiên có thể luyện sau đó lại tìm sau." Lâm Tư Tề cười né tránh Lưu Tử Du đánh lén.

"A ~" Lưu Tử Du sờ lên cằm suy nghĩ một chút, con mắt vụt sáng, sát vào Lâm Tư Tề nhỏ giọng hỏi: "Cậu nói cho tôi trước một chút, lúc ở chung cùng với bạn trai, đến tột cùng là có cảm giác gì?"

"Cậu hỏi cái này làm gì?" Lâm Tư Tề hỏi.

"Ừm." Lưu Tử Du gật đầu: "Tôi vẫn luôn rất tò mò, chỉ là ngại nên không dám hỏi."

Lâm Tư Tề trong đầu hiện ra hình ảnh của Trần Giang Hà, mỉm cười đáp: "Rất phong phú, rất thỏa mãn, rất yêu thích, rất vui vẻ, giống như bất cứ lúc nào cũng có cảm giác như bay lên."

"Ông chủ, em ở nơi này!"

Trần Giang Hà mới vừa lái xe đến cổng chính của trường học, nhìn thấy một cô gái xinh đẹp đang tinh nghịch vẫy tay ra hiệu với anh, chính là cô thư ký nhỏ Lâm Tư Tề.

Trần Giang Hà đỗ xe nhìn cô, nha đầu này quả thực là một cô gái xinh đẹp, là loại càng nhìn càng thấy hấp dẫn, trên người mặc một chiếc áo dài tay màu trắng cổ chữ V nông, khoe được xương quai xanh thanh tú và quyến rũ, phần thân dưới là mặc một chiếc váy hoa sáng màu, đôi giày trắng đơn giản và tinh khôi, buộc tóc đuôi ngựa kiểu cô em gái nhà bên và hai vai mang một chiếc balo, lúc cười rộ lên khóe miệng lông mày cong lên, nhìn trông đặc biệt ngọt ngào.

Hôm nay thời tiết tốt, nắng nhẹ, trời trong xanh, nhiệt độ chừng hai mươi, rất thích hợp xuất hành.

"Đây là em gái nhà ai, sao lại xinh đẹp như thế?" Trần Giang Hà đặc biệt xuống xe, cất bước đi tới trước mặt Lâm Tư Tề, cười hì hì hỏi một câu.

Lâm Tư Tề nhìn quanh trái phải, phát hiện người rất nhiều, thế là tiến lên, nói nhỏ vào tai Trần Giang Hà; "Nhà anh nha."

"Vậy thì tốt, theo anh về nhà."

Trần Giang Hà nở nụ cười, mang theo Lâm Tư Tề lên xe.

Trên đường đi tới cao tốc, Trần Giang Hà nhìn cô thư ký nhỏ, thấy cô tư thế ngồi đoan chính, khép hai chân lại rất có phong thái thục nữ, không nhịn được hỏi: "Em có chút căng thẳng à?"

"Ừm." Lâm Tư Tề gật đầu một cái, giơ tay đụng vào trong ngực nói: "Có một chút."

"Năm ngoái nghỉ đông, một mình em cũng dám chạy đến nhà anh, sao lần này còn khẩn trương như vậy?" Trần Giang Hà cười hỏi.

"Lần trước là vì theo đuổi anh, cho nên việc nghĩa chẳng từ nan." Lâm Tư Tề cắn môi, nói: "Lần này cảm giác không giống nhau."

"Đừng sợ, ba mẹ anh đều rất thích em." Trần Giang Hà đưa tay vỗ nhẹ mua bàn tay của cô, nói: "Anh cũng rất thích em."

Lâm Tư Tề không nhịn được nắm chặt cổ tay Trần Giang Hà, vui mừng nói: "Ông chủ, em phát hiện anh thật sự đối với em càng ngày càng tốt rồi."

Trần Giang Hà mỉm cười không trả lời, cúi đầu liếc mắt nhìn bắp chân của cô: "Nếu như em căng thẳng, liền đem giầy cởi ra, như vậy có thể thả lỏng được một chút."

"Ồ." Lâm Tư Tề ồ một tiếng, nghe lời mà cúi người đem giầy cởi bỏ.

"Chân của em thật sự rất đẹp." Trần Giang Hà đảo mắt nhìn qua, nhẹ giọng khen.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0