Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 536 - Chương 536: Học Trưởng, Đưa Anh Đến Phòng Trọ Của Em

Chương 536: Học Trưởng, Đưa Anh Đến Phòng Trọ Của Em Chương 536: Học Trưởng, Đưa Anh Đến Phòng Trọ Của Em

“Việc đi bộ ba chân lúc đầu tưởng tượng ra ở chòi nghỉ mát trong khuôn viên Trung Đại cuối cùng cũng phải thực hiện toàn bộ.”

Sau khi giám đốc Chu rời đi, Trần Giang Hà tựa vào ghế, nhắm mắt trầm tư.

Năm 2006 đầu tư cổ phiếu, năm 2007 mở công ty, năm 2008 bắt đáy thị trường bất động sản. Trong tối tăm, ông trời đã ban cho Trần Giang Hà một khởi đầu như mơ, chỉ cần anh bước về phía trước một bước, tài sản cá nhân của anh sẽ theo đó mà bùng nổ.

Tuy nhiên năm 2008 mới bắt đầu, cho dù đã có kinh nghiệm của kiếp trước, nhưng hiệu ứng cánh bướm đã được khởi phát, tương lai nhất định sẽ có những chuyện vượt ngoài dự tính của anh.

Điều duy nhất anh có thể chắc chắn, sự trỗi dậy của các cường quốc là không thể ngăn cản, kinh tế quốc nội và quá trình đô thị hóa vẫn sẽ tiếp tục tăng cao.

Cho nên tìm đúng thời điểm bắt đáy thị trường bất động sản tuyệt đối là chuyện kiếm lời ổn định nhất mà không sợ phải bồi thường. Giá nhà ở các thành phố như thủ đô Bắc Kinh, Thượng Hải, Quảng Đông, Thâm Quyến..vv..năm 2008 so với hơn mười năm sau cũng coi như là giá thấp.

Nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn, Trần Giang Hà sẽ không tham gia vào khai thác bất động sản, nhưng trong khi anh lấy danh nghĩa cá nhân bỏ ra một số tiền lớn để bắt đáy bất động sản ở khu vực trung tâm thành phố, tất nhiên sẽ lấy danh nghĩa công ty mở ra một vị thế mới ở các thành phố lớn trong cả nước.

Nghĩ đến danh nghĩa công ty, con ngươi Trần Giang Hà chợt lóe, bỗng dưng nhớ tới người bận rộn nhất trong công ty trong khoảng thời gian này, CFO Cố Vũ Minh.

Tục ngữ có câu, lãnh đạo nói một câu, cấp dưới bận thật lâu, vì phối hợp với kế hoạch tăng tốc huy động vốn đột nhiên thay đổi của Trần Giang Hà, Cố Vũ Minh gần như mỗi ngày đều phải đi xã giao.

Những lão máu mặt tin tức linh thông trong vòng vốn tương đối dễ đối phó, nhưng chủ yếu là người của đầu tư nhà nước lại không dễ mời, phải đến năm lần bảy lượt mới mời được. Sau khi huy động vốn thành công, còn phải tới cửa cảm tạ người ta, trò chuyện bày tỏ thành ý.

“Phải tìm cơ hội mời lão Cố đến Quan Thành thư giãn một chút.”

Trần Giang Hà nhíu mày, ở thời kỳ này Quan Thành có rất nhiều hạng mục giải trí thú vị, kiểu gì cũng sẽ có một thứ thích hợp với thành phần trí thức cao cấp như Lão Cố.

Ting ting ting!

Đột nhiên tiếng thông báo tin nhắn QQ cắt đứt dòng suy nghĩ của Trần Giang Hà, anh nhìn thoáng qua, phát hiện lại là avatar của Dịch Thải Vi đang phát sáng.

“Cô gái này cũng thật cố chấp!”

Trần Giang Hà cảm thán một câu, mở tin nhắn ra xem.

Cô gái miền nam: "Học trưởng Trần, em đang ở cửa công ty anh, có thể vào tìm anh không?"

Trần Giang Hà trợn mắt, đánh chữ trả lời: "Đến cũng đến rồi, cô muốn thì lên thôi.”

Cô gái miền Nam: "Vậy em vào nhé.”

Trần Giang Hà cảm thấy dòng tin nhắn này có chút ám chỉ, cực kỳ giống con trai nói lời mờ ám với con gái trong một thời khắc đặc biệt nào đó.

"Chờ chút, tôi vẫn chưa sẵn sàng."

Trần Giang Hà cố ý cợt nhả thêm một chút, sau đó trả lời: "Để tôi ra ngoài tìm cô.”

“Được." Dịch Thải Vi trả lời.

Trần Giang Hà đứng dậy ra khỏi văn phòng, Dịch Thải Vi đã đứng ở ngoài cửa công ty chờ anh.

Bởi vì trời lạnh, Dịch Thải Vi cũng thay đổi phong cách váy áo thường ngày. Cô mặc áo khoác rộng che khuất đường cong dáng người yểu điệu, đôi chân thon dài thẳng tắp cũng được bọc kín mít, còn đeo khẩu trang, chỉ lộ ra một đôi mắt xinh đẹp.

Lúc chưa thấy Trần Giang Hà, cô đứng bất động dưới tàng cây, ngoan ngoãn chờ chờ đợi. Lúc nhìn thấy anh, cô lập tức giơ tay tháo khẩu trang xuống, trên mặt lộ ra nụ cười, cặp mắt mê người kia cũng cong thành hình trăng lưỡi liềm đẹp mắt.

Trần Giang Hà đi tới trước mặt cô, lạnh nhạt hỏi: "Không phải vừa mới nói chuyện điện thoại à, sao lại chạy tới tìm tôi?"

"Em đến Việt Đông học nửa năm, vẫn chưa có cơ hội thăm thú hết nơi này, hôm nay đột nhiên nổi hứng, muốn anh đưa em đi tham quan một chút." Dịch Thải Vi nói.

“Một phút của tôi đáng giá hơn mấy chục đồng, mời tôi làm hướng dẫn viên du lịch, sẽ thu phí rất cao đó.”

Trần Giang Hà nói đùa, thật ra anh không muốn có quá nhiều tơ vương với Dịch Thải Vi, thu hoạch về mặt tình cảm của anh đã đủ nhiều rồi.

Cho dù cô gái miền Nam trước mắt này dáng vẻ thanh thuần xinh đẹp, hát hay giọng ngọt đi nữa, quan hệ giữa Trần Giang Hà và cô cũng chỉ giới hạn trong mối quan hệ hợp tác, hoàn toàn không có ý nghĩ vượt biên.

"Đây là thẻ cơm của em."

Dịch Thải Vi lấy từ trong túi ra một tấm thẻ đưa cho Trần Giang Hà, cười nói cho anh biết: "Nếu không đủ, em còn có thẻ ngân hàng, học bổng, thẻ mượn sách...."

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0