Lâm Triết Bình nhàn nhạt cười, “Con không cần lo lắng cho cha, Triệu Huy Hoàng có núi dựa, chúng ta cũng không phải không có, muốn động thổ ở trên đầu thái tuế, trước tiên phải cân nhắc phân lượng của mình.”
“Từ thủ pháp và các bước đi của Triệu Huy Hoàng có thể thấy, mục đích của hắn là trở thành cổ đông lớn nhất của An Hạ, tăng giá cổ phiếu thông qua việc đầu cơ thường xuyên trên thị trường thứ cấp, sau đó bán tháo lấy tiền.” Trần Giang Hà phân tích.
Lâm Triết Bình suy nghĩ nói, “Hiện nay tài chính và bất động sản đang suy thoái, thị trường chứng khoán cũng u ám, Triệu Huy Hoàng muốn đầu cơ, thì phải bỏ ra rất nhiều tiền, cha muốn xem hắn có bao nhiêu vốn để ném vào.”
“Thị trường xấu cũng là lúc mua ở mức đáy, cha không thể đánh giá thấp quyết tâm của đối thủ.” Trần Giang Hà nhắc nhở một câu.
Lâm Triết Bình trầm tư gật đầu, trên lông mày buồn bã càng thêm đậm đặc một chút.
Mặc dù việc bán bất động sản một năm trước đã mang lại cho tập đoàn An Hạ dòng tiền quý giá, nhưng hiện tại bất động sản đang đóng băng vẫn chưa nhìn thấy kết thúc, lúc này, tập đoàn Triệu Thị giàu có xông vào dẫm lên một bước, bất luận kết cục như thế nào, Lâm Triết Bình đều có khả năng là người thua cuộc.
“Thực ra con muốn cùng Triệu Huy Hoàng chơi đùa một chút.” Trần Giang Hà nói ra suy nghĩ của mình.
“Con?” Mí mắt Lâm Triết Bình giật giật, mỉm cười xua tay nói, “Con vẫn cứ yên tâm tập trung vào công ty mua bán thực phẩm và đại lý bất động sản của mình đi, đừng nhúng tay vào vũng nước bùn này.”
Trần Giang Hà lắc đầu cười, “Nước đục mới dễ bắt cá, Thị trường trì trệ như vậy, khó khăn lắm mới có một con cá lớn lọt vào, làm sao có thể bỏ qua được?"
Triệu Huy Hoàng không ngừng tăng lượng nắm giữ cổ phiếu, sớm muộn gì cũng sẽ tung bài, điều này tương đương với việc hắn ta cướp đi địa bàn của chủ trong một ván bài, mục đích thâm nhập ván bài này của Trần Giang Hà, đương nhiên là để liên thủ với cha vợ đối phó hắn ta.
Lâm Triết Bình vừa nghe ý tứ của Trần Giang Hà, hiển nhiên là muốn sớm làm xong bài tập, vô cùng hứng thú hỏi, “con định làm gì?”
“Hắn ta mua con cũng mua, xem thử ai là người cười đến cuối cùng.”
Người ngay thẳng không làm việc mờ ám, Trần Giang Hà trực tiếp nói thẳng.
“Được lắm tiểu tử.”
Lâm Triết Bình vỗ đùi, cười ha ha nói, “Con thật là có đủ sức lực, cũng may chúng ta là người một nhà, nếu không bị con và Triệu Huy Hoàng cùng nhìn chằm chằm, thật sự khiến cha toát mồ hôi lạnh đó.”
Lâm Triết Bình hiểu rõ, Trần Giang Hà nói và làm việc đều có mục đích rất rõ ràng, nếu đã chủ động nhắc đến chuyện này, nhất định là có đủ tự tin nhập cuộc.
Còn về việc có thể phá vỡ được tình thế này hay không, thì lại là chuyện khác.
“Con đánh mấy trận với hắn trước, nếu như thực lực không đủ, cha hãy đối đầu.”
Lúc này Trần Giang Hà vẫn còn khá khiêm tốn, trên thực tế hiện tại trong tài khoản cá nhân của anh có hơn 20 tỷ tiền mặt, một làn sóng hỏa lực bao phủ, có lẽ sẽ đánh ngốc được Triệu Huy Hoàng.
Có điều, khi đó đối phương chắc chắn sẽ mang cứu binh đến.
“Anh em đánh hổ, cha con ra trận, cho dù có thắng hay không, hai cha con chúng ta liên thủ đ*t mẹ hắn.”
Lâm Triết Bình cũng lộ ra bản tính thật của mình.
“Ha ha, xem nhẹ sống chết, không phục thì có thể làm gì.”
Trần Giang Hà từ năm 2006 đến nay, đã trải qua vụ liều lĩnh cược hết của cải để đạt được thành tích hiện tại, giờ đây anh có cơ hội giúp cha vợ chống lại kẻ thù ngoại bang, đồng thời nhổ lông của chim nhạn bay qua, nhất định phải làm điều đó.
“Sếp, phòng khách đã dọn xong cho anh rồi, anh có muốn đi xem trước không?”
Lúc này, thư ký nhỏ chạy xuống lầu, dáng vẻ xinh đẹp đi đến trước mặt của Trần Giang Hà.
“Thời gian không còn sớm nữa, các con đi lên lầu nghỉ ngơi đi.” Lâm Triết Bình cười nói.
“Được.” Trần Giang Hà thuận nước đẩy thuyền, đi theo thư ký nhỏ lên lầu ba.
Biệt thự của nhà họ Lâm rất rộng, cách phân chia chức năng cũng rất hợp lý, các căn phòng chủ yếu bao gồm phòng ngủ chính, phòng ngủ cho khách, và phòng sách, ngoài ra còn có phòng video, phòng chứa đồ và phòng gym v.v
“Phòng này là để cho tôi ngủ sao?”
Trần Giang Hà nhìn một vòng, cái phòng khách này, diện tích tới bốn năm mươi mét vuông, bên trong trang trí trang nhã và hoành tráng, từ những chiếc đèn sang trọng cho đến tủ quần áo bằng gỗ sưa, chiếc giường tinh xảo, rõ ràng là cách bài trí phòng của chủ nhân.
“Ừm, anh ngủ ở đây.” Lâm Tư Tề mỉm cười ngọt ngào, sau đó chỉ về phòng ở bên cạnh, “Em ngủ ở kế bên, có chuyện gì anh cứ gọi em một tiếng là được.”
“Đi ngủ thì xảy ra chuyện gì được chứ?” Trần Giang Hà trêu chọc nói, “Nửa đêm gọi em dậy đi toilet sao?”
“Cũng được.” Lâm Tư Tề gật đầu cười hỏi, “Có muốn tham quan phòng của em không?”
“Không cần đâu, anh sợ vào rồi lại không ra được.” Trần Giang Hà cố ý lắc đầu từ chối.
Lâm Tư Tề cong mày nhìn Trần Giang Hà, “Em phải đi tắm rồi.”
Trần Giang Hà lùi về sau mấy bước, nghiêng đầu liếc nhìn phòng ngủ của Lâm Tư Tề, “Phòng của em hình như hơi thơm đó.”
“Hay là….đêm nay ngủ cùng em?” Lâm Tư Tề dịu dàng hỏi.
“Cách âm trong nhà như thế nào?” Trần Giang Hà hỏi.
“Rất là tốt, cửa sổ đóng chặt, sét đánh cũng không nghe thấy.” Lâm Tư Tề cười hi hi nói.
“Anh không tin.” Trần Giang Hà bĩu môi, nắm tay của Lâm Tư Tề đi về phía phòng của cô, “Đêm nay vào ngủ thử xem.”
“Lạch cạch.”
Trần Giang Hà vừa vào phòng, Lâm Tư Tề liền đưa tay đóng cửa lại, thuận thế ôm chặt lấy anh.
“Không phải nói là tắm trước hay sao?”
Trần Giang Hà véo cái má xinh đẹp của cô.
“Buổi chiều em tắm qua rồi.” Lâm Tư Tề trả lời.
“Em để anh kiểm tra một chút.” Trần Giang Hà cúi đầu hít hít mùi hương ở trên người cô.
Lâm Tư Tề vừa ngẩng đầu hôn anh, vừa nắm lấy tay anh, luồn vào phía dưới váy.
------
Dịch: MBMH Translate