Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 559 - Chương 559: Lại Thua Tiền?

Chương 559: Lại Thua Tiền? Chương 559: Lại Thua Tiền?

Trần Giang Hà quay đầu nhìn căn cứ của mình một chút: “Đúng là nên đổi, nếu không thì lỡ như có nhân tài nào hay bắt bẻ đến công ty chúng ta xem xét rồi quay đầu bỏ đi cũng không hay.”

"Đúng đó." Lâm Tư Tề gật đầu, trong con ngươi trong suốt như nước hiện lên hình ảnh Trần Giang Hà, cười ngọt ngào nói: “Tòa nhà trung tâm Quảng Đông của Tập đoàn An Hạ đã làm xong, trước mắt đã đăng quảng cáo cho thuê, ông chủ có muốn suy nghĩ không?”

“Vị trí ở Tây Lộ Thể Dục.”

"Có hàng chục ngàn tòa nhà ở An Đắc che chở cho người nghèo trong thiên hạ, nói thật thì hàm ý của tòa nhà này không tệ, rất phù hợp với văn hóa của Light Chaser chúng ta.”

"Được thôi." Lâm Tư Tề thấy ông chủ cười vui vẻ như vậy thì không nhịn được mà xích lại gần kéo tay anh cười hì hì

Ban đầu Trần Giang Hà định đi ăn trưa với ban quản lý nhưng bạn cùng phòng ở ký túc xá 414 đã hẹn trước, muốn cùng ăn ‘bữa cơm đầu tiên của năm mới’, cho nên sau khi về trường với Lâm Tư Tề anh đã tự mình về ký túc xá.

"Cầu xin mày trả tiền lại cho tao đi. Số tiền để dành tao đi làm cực khổ mới kiếm được còn chưa nguội, lần sau mà còn như vậy nữa thì cứ chặt tay tao đi.”

Trần Giang Hà vừa về ký túc xá đã nghe thấy tiếng rên thê thảm, mí mắt giật giật, còn tưởng rằng Lão Lưu bị đánh, ai ngờ đẩy cửa ra lại phát hiện tên này lại đang gào thét với cái máy tính.

"Lại thua tiền?" Trần Giang hà Hà đến bên cạnh Lưu Đống Lương, cúi đầu nhìn vào màn hình máy tính, một màu xanh thê thảm.

Lưu Đống Lương đưa tay ôm đùi Trần Giang Hà, cố gắng nặn ra được hai giọt nước mắt, hu hu nói: “Quá thảm rồi, Giang Hà, đây không đơn giản là cắt rau hẹ mà là cắt tiết lợn đấy.”

Trần Giang Hà cười vỗ vỗ vai anh ta, an ủi: "Cả thế giới đều đang lâm vào khủng hoảng tài chính mà cậu còn có tiền đầu tư cổ phiếu, không giết cậu thì giết ai?"

"Tôi chỉ là một con heo con, cậu mới là chó nhà giàu."

Lưu Đống Lương hít mũi nói: “Đừng nói với tôi rằng cậu đã rửa tay gác kiếm và hoàn toàn rời khỏi thị trường chứng khoán, hôm qua tôi còn thấy một tin tức ngầm nói rằng có một tên chó nhà giàu nào đó trùng tên với cậu đã bỏ một con số lớn mua cổ phiếu tập đoàn An Hạ.”

Trần Giang Hà cười cười, quay người đi lấy máy tính bật lên rồi đăng nhập vào tài khoản của mình.

"Một, mười, trăm, ngàn, mười ngàn, trăm ngàn, cha, ông nội, ông cố.”

Lưu Đống Lương xích lại gần máy tính của Trần Giang Hà nhìn số dư còn lại trong tài khoản, lặng lẽ đếm trong đầu.

Trước đây, Trần Giang Hà giữ bí mật về sự giàu có của mình và giữ im lặng về việc kiếm tiền, ngay cả người bạn cùng phòng thân thiết nhất của anh cũng không biết anh thực sự có bao nhiêu tiền.

Hiện tại dù muốn cũng không thể giữ thái độ khiêm tốn được, bởi vì thực lực không cho phép.

Đặc biệt là vào đầu năm nay, sau khi Trần Giang Hà mua số lượng lớn cổ phiếu của tập đoàn An Hạ, một thông báo được công khai, dù muốn giấu cũng không giấu được, nên dứt khoát không giả bộ nữa mà ngả bài.

"Vốn tưởng rằng chủ lực quá chó, mượn gió bẻ măng hại tôi thiệt thòi tiền, không nghĩ chủ lực lại nằm ngủ sát vách giường tôi ..." Lưu Đống Lương vỗ xuống bắp đùi.

"Cổ phiếu tập đoàn An Hạ có tiềm năng trở thành cổ phiếu quái vật trong tương lai gần, cậu có muốn mua vài lô chơi không?" Trần Giang Hà quay đầu hỏi Lưu Đống Lương.

"Mua bao nhiêu cổ?" Lưu Đống Lương chân mày cau lại, khí thế hung hăng nói: "Tôi may nhờ quần lót đều dò gió rồi, thật vất vả từ miệng anh em tôi biết được đến nội tình bên trong, thế nào cũng phải mua cái mười ... Mười mấy cổ."

"Còn phải là cậu." Trần Giang Hà cười ha ha: "Cậu nói lời ngoan độc nhất, bị đánh nặng nhất, hiện tại cơ hội tốt như vậy ở trước mắt, mua đạp ngựa mười mấy cổ."

"Hết cách rồi, rất sợ. Lời nói không chịu trách nhiệm, tôi luôn cảm giác thị trường chứng khoán sụp đổ là do tôi, lúc tôi mua nó liền ngã, tôi vừa bán nó liền tăng." Lưu Đống Lương hùng hổ nói.

"Thị trường chứng khoán tăng giá người người đều là cỗ thần, thị trường chứng khoán mất giá mọi người đều này điếu dạng."

Trần Giang Hà nói: "Nhưng vẫn có người kiếm được nhiều tiền bằng cách giao dịch cổ phiếu trong khi thị trường xuống giá, nguy cơ, có nguy cũng có cơ hội, phải xem thử cậu làm sao nắm chắc được."

"Nghe cậu vừa nói như thế, tôi đột nhiên cảm thấy bản thân thật khờ, thật sự! Không đi theo học hỏi hoạt động giao dịch của các tỷ phú, hàng ngày chỉ biết đọc các bài đánh giá cổ phiếu của những V lớn, các chuyên gia bình luận trên Internet, cho rằng dựa theo lý luận của bọn họ hành động liền có thể kiếm được tiền ..."

Lưu Đống Lương giơ tay muốn tự tát mình một cái, có thể là sợ đau, cho nên không ra tay, qua người vỗ nhẹ vào đùi Trần Giang Hà.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0