“Tầm nhìn không thể hẹp, tư thái phải giương cao, làm người nhất định phải hành động.”
Sau khi Trần Giang Hà trở lại ký túc xá giảng viên ăn sáng với cô Từ, mang theo bánh hoa quế nóng hổi của cô, lái xe đến trước trụ sở chính của công ty, tìm Cố Vũ Minh, Giám Đốc tài vụ nói chuyện.
“Thật ra Trần tổng không cần quá lo, theo tôi nhìn, Tập Đoàn Xí Nga và Sequoia Capital chưa chắc đã chịu thoái vốn từ Light Chaser.”
Cố Vũ Minh vừa thấy mặt đã cho Trần Giang Hà ăn viên thuốc an thần: “Để ổn thỏa, tôi đã tiếp cận các giám đốc điều hành của các công ty quỹ mạo hiểm IDG, SoftBank, Yahoo và General Atlantic, và đã nói chuyện với lãnh đạo của quỹ an sinh xã hội, CITIC, tài sản nhà nước Quảng Đông, nói không khoa trương chút nào, hiện tại chúng ta có đủ tài nguyên và năng lực ứng đối nguy hiểm.”
Trên mặt Trần Giang Hà lộ ra nụ cười, sự xuất sắc và năng lực của ngài Cố đã được thể hiện rõ ràng ngay từ khi tham gia tài trợ Series B cho Light Chaser, hiện tại công ty đang rơi vào cơn gió cổ đông lớn thoái vốn, ông cũng không phụ kỳ vọng thể hiện phong độ của một đại tướng.
“Sequoia Capital có thoái vốn hay không khó mà nói, tôi đoán chừng Tập Đoàn Xí Nga nhất định sẽ rút vốn, hơn nữa khả năng cao sau thoái vốn sẽ chi rất nhiều tiền để hỗ trợ Group Buying Ưu Tuyển đang có đà tăng trưởng hiện nay, quay lại chỉ mũi nhọn đối phó chúng ta.” Trần Giang Hà nói.
Cố Vũ Minh khẽ nhíu mày, suy nghĩ nói: “Các vòng tài trợ A và B của Group Buying Ưu Tuyển đều do Tập Đoàn Ali dẫn đầu, nếu như cộng thêm Tập Đoàn Xí Nga, tương đương với hai gã khổng lồ internet lớn hợp lại, thực lực rất khủng bố.”
“Còn có Group Buying Gạo Nếp.” Ngón tay Trần Giang Hà gõ nhẹ mặt bàn: “Tôi có dự cảm, sau khi đạt được vòng tài trợ mới Group Buying Ưu Tuyển, rất có thể sẽ mua Gạo Nếp.”
“Cứ như vậy, ngành công nghiệp group buying take away sắp có những thay đổi lớn.” Cố Vũ Minh thở dài nói.
Trần Giang Hà mỉm cười: “Trời muốn mưa, con gái muốn lấy chồng, chúng ta tạm thời còn chưa có thực lực để kiểm soát cơ cấu ngành, chỉ có thể dự tính điều tồi tệ nhất trước, sau đó nghĩ cách phá vỡ tình thế.”
“Chỉ có thể như vậy.” Cố Vũ Minh gật đầu.
“Tiếp theo phải vất vả Cố tổng chạy thêm vài nhà đầu tư, thăm hỏi nhiều nhà đầu tư có thực lực.” Trần Giang Hà nói xong, đưa hộp thức ăn cho Cố Vũ Minh: “Bạn gái tôi tự tay làm bánh hoa quế, cho anh nếm thử.”
Cố Vũ Minh thụ sủng nhược kinh đứng dậy nhận, lấy một miếng nếm thử, không nhịn được khen: “Ăn ngon, ngọt mà không ngấy, miệng đầy mùi hoa quế, ngon hiếm thấy.”
“Thích thì ăn thêm vài miếng, tôi còn có chút việc, đi trước.”
Trần Giang Hà liếc nhìn tin nhắn trên điện thoại, cười ha hả đứng lên, quay người rời đi.
12 giờ 5 phút trưa, sân bay quốc tế Bạch Vân, Trần Giang Hà gặp tiến sĩ Vương Viễn đang một mình đẩy hành lý ra khỏi lối đi của du khách.
“Chào mừng đến với phía đông Quảng Đông, anh Vương.” Trần Giang Hà nhiệt tình tiến lên bắt tay với ông.
Mặt Vương Viễn tươi cười: “Cảm ơn Trần tổng đã đích thân đến đón tôi.”
“Một đường vất vả rồi, ssi ăn cơm trước đi.”
Trần Giang Hà mỉm cười đưa tay nhận lấy vali trong tay Vương Viễn, dẫn ông sải bước ra khỏi sảnh sân bay, sau khi lên xe đến bộ phận công nghệ Light Chaser.
Bộ phận công nghệ của Light Chaser đã thực hiện nghiên cứu và phát triển cơ bản xung quanh dự án dữ liệu lớn từ một năm trước, tiếc là năng lực nghiên cứu khoa học và tích lũy công nghệ còn tương đối yếu, không có tiến bộ đáng kể nào về mật mã chính và công nghệ chủ chốt.
Sự xuất hiện của tiến sĩ Vương Viễn, đúng lúc có thể bù đắp sự thiếu hụt nhân tài nghiên cứu khoa học hàng đầu và khuyết điểm người lãnh đạo trong hạng mục này.
Dĩ nhiên, sự sắp xếp của Trần Giang Hà với Vương Viễn không chỉ giới hạn ở bộ phận công nghệ Light Chaser.
Chờ trụ sở điện toán đám mây ở Bà Châu được xây xong, Trần Giang Hà sẽ giao quyền cho ông thành lập đoàn đội, cũng giữ chức Giám Đốc Công Nghệ của Công ty Điện Toán Đám Mây Lightspeed.
“Chỉ cần có bước đột phá lớn trong điện toán đám mây, đã có thể xây dựng thành hào kinh doanh internet.”
Sau khi thu xếp ổn thỏa cho tiến sĩ Vương Viễn, Trần Giang Hà đã đến nơi ở gần đó của dì.
Kỳ nghỉ Quốc Khách, Trịnh Gia Hân và Khương Diệc Xu đều không có về nhà, khi cuộc khủng hoảng tài chính dần dần suy thoái, chỉ số tin tưởng của người tiêu dùng tại thị trường Bắc Mỹ bắt đầu phục hồi, thương mại xuất khẩu trong nước cũng phục hồi trở lại.
Cửa hàng quốc tế Amazon do dì điều hành, dữ liệu bán hàng một ngày về cơ bản như nhau, tăng đến mức cô không có thời gian ăn cơm và ngủ, hận không thể 24 giờ ngồi trước máy tính nhìn chằm chằm tin nhắn của khách hàng và giao diện đơn đặt hàng.
“Dì, uống nước.”
Trần Giang Hà rót nước đưa đến cạnh Trịnh Gia Hân.
Trịnh Gia Hân quay đầu liếc nhìn Trần Giang Hà, mỉm cười nói: “Cảm ơn thằng nhóc thối, nhưng hiện tại dì muốn kiểm soát lượng nước uống, đỡ phải chạy đến phòng vệ sinh, làm lỡ việc kiếm tiền.”
Trần Giang Hà trợn mắt: “Dì mê tiền đến vậy sao, đến phòng vệ sinh cùng lắm là 2 phút.”
Trịnh Gia Hân mỉm cười lẩm bầm nói: “Bây giờ dì kiếm được trên dưới 10 xu một phút.”
Trần Giang Hà bĩu môi, cố tình hù dọa cô: “Con gái phải uống nhiều nước, ít nhịn tiểu, nếu không sẽ dễ bị mụn trứng cá, nám, nếp nhăn.”
“Ôi, sao dì cảm giác như cháu đang chửi rủa dì vậy?”
Trịnh Gia Hân trừng mắt nhìn anh, sau đó ngoan ngoãn bưng ly nước, ực ực đều uống cạn cả ly nước.
“Dì đứng dậy đi lại một chút đi, cháu giúp dì trả lời khách hàng.” Trần Giang Hà nói.
“Trình độ tiếng Anh đó của cháu đủ dùng sao?” Mặt Trịnh Gia Hân lộ vẻ cười nhạo hỏi.
“Xem thường ai đó, sáng sớm nay cháu còn dùng tiếng Anh mặt đối mặt trao đổi cùng người nước ngoài.”
------
Dịch: MBMH Translate