Khương Diệc Xu cũng đến lớp, trong nhà chỉ còn mình Trịnh Gia Hân nên có hơi vắng vẻ.
Cũng may tên nhóc kia vẫn còn lương tâm, cũng biết để lại một bữa sáng ở trên bàn, sữa bò cũng vẫn còn ấm, Trịnh Gia Hân vừa uống lại vừa nghĩ thầm: “Tên nhóc đó không đến, thì cô lại nghĩ sao cháu nó không đến, đến rồi thì cùng lắm chỉ để nhìn Diệc Xu, tên nhóc đến thì cô lại sợ cháu nó kéo Diệc Xu làm bậy, động đậy một chút là cô lại tỉnh, haiz cuộc sống cũng quá mệt mỏi rồi…”
“Tổng giám đốc Trần, ở đây có mấy tài liệu cần anh ký tên.”
Trần Giang Hà vừa đến tòa nhà trụ sở của tập đoàn, mới bước vào văn phòng chủ tịch, mông còn ngồi chưa nóng thì Lưu Tử Khâm, giám đốc điều hành của Thanh toán Lightspeed đã cầm mấy tài liệu gõ cửa đi vào, với nụ cười chuyên nghiệp trên môi, đưa tài liệu đến bàn chủ tịch.
"Bốn nơi ở thủ đô đều thắng lợi, nhưng cửa hàng các thành phố lại gặp xương cứng, khó nuốt vậy sao?"
Trần Giang Hà cẩn thận mở các tài liệu do Lưu Tử Khâm đưa tới, Thanh toán Lightspeed là hoạt động kinh doanh cốt lõi của tập đoàn và cũng là con bò sữa mặt tiền duy trì điều hành dữ liệu của bốn lĩnh vực kinh doanh chính của dự án Group buying Light Chaser, Quả Liêu Voice, môi giới bất động sản Homesick, nên các văn bản quan trọng liên quan không thể có hiệu lực nếu không được anh xem xét, ký duyệt.
Tuy nhiên, nói như vậy, do danh tiếng của "Giáo sư kinh doanh" Lưu Quân Vũ, Trần Giang Hà đã miễn cưỡng tuyển dụng con gái ông ta là Lưu Tử Khâm vào công ty, cho vào hệ thống quản lý cấp cao của công ty, thực tế là anh cũng được một mối hời lớn.
Nếu không có nguồn lực dồi dào và mạng lưới quan hệ bền chặt phía sau cô ấy, thì Thanh toán Lightspeed sẽ không bao giờ có thể phát triển mạnh mẽ như bây giờ.
Cái khác không nói, chỉ riêng cuộc đàm phán hợp tác giữa các ngân hàng lớn cũng đủ khiến Trần Giang Hà phải đau đầu. Đối với việc xin giấy phép tài chính trong tương lai, 300 triệu tiền vốn có thể vận động lên hàng nghìn, thậm chí hàng ngàn tỷ tư bản, như vậy cũng phải được bố trí hợp lý, nắm bắt cơ hội sớm, vì chỉ khi đi đầu mới có chỗ để hoạt động.
“Diêm Vương dễ chọc, nhưng quỷ nhỏ thì khó chơi à.”
Lưu Tử Khâm khẽ mỉm cười, "Chỉ cần chúng ta duy trì đà tăng trưởng cao như hiện tại, không bao lâu nữa họ sẽ chủ động cử chuyên gia tới cửa của chúng ta."
Trần Giang Hà gật đầu, cầm bút ký từng văn bản, sau đó ngẩng đầu hỏi Lưu Tử Du: “Còn có chuyện gì nữa không?”
Lưu Tử Khâm nói: “Gần đây cha tôi nhàn rỗi không việc gì làm, định cuối tuần tổ chức một buổi tiệc, để mời một số người nổi tiếng và lãnh đạo doanh nghiệp trong ngành cùng nhau ăn một bữa cơm, tôi đặc biệt muốn hỏi tổng giám đốc Trần xem anh có thời gian đi Bắc Kinh không?"
"Cảm ơn ông Lưu đã thịnh tình mời tôi, cuối tuần tôi có chuyện khá quan trọng phải về nhà một chuyến."
Trần Giang Hà mỉm cười uyển chuyển từ chối, mặc dù trước đó Lưu Quân Vũ đã nói trước mặt anh là sẽ tổ chức một buổi tiệc gọi Tiểu Mã Ca, Thẩm Quân Hồng và đám Trương Lôi tới để mọi người cùng nhau ăn bữa cơm, nói chuyện trên bàn rượu, nhưng Trần Giang Hà không hứng thú với mấy chuyện này, vả lại cuối tuần đúng là anh có chuyện quan trọng hơn.
Đưa Diệc Xu với dì út về nhà.
"Được thôi."
Lưu Tử Khâm mỉm cười gật đầu, trầm ngâm nhìn Trần Giang Hà, cất tài liệu rồi quay người rời khỏi phòng chủ tịch.
Trần Giang Hà đặt bút xuống, hơi cau mày nhìn bóng lưng của cô ấy, ngoại hình và vóc dáng của cô gái này không bằng cô thư ký nhỏ, nhưng dường như trên người lại có một kiểu khí chất đặc biệt, giống hệt Dương Viễn Tình tổng giám đốc tập đoàn Viễn Dương đương nhiệm, có thể khơi dậy khao khát chinh phục của đàn ông.
“Tệ, đồ tồi tệ."
Trần Giang Hà thầm mắng mình trong lòng, thật ra anh không chỉ đơn giản là thèm muốn thân thể của Dương Vãn Tình, mà là qua mấy lần hợp tác làm ăn vui vẻ trước đó cùng với lần trước hùn vốn để mua tài sản chất lượng cao của tập đoàn Huy Hoàng, anh chỉ bỏ ra vỏn vẹn 1,9 tỷ, mà đã được Dương Vãn Tình giao ba dự án ở Thâm Quyến, Nam Sơn, lại lợi dụng người ta thêm lần nữa nên anh mới mắng mình tồi tệ.
Suy cho cùng, theo ước tính sơ bộ của bố vợ Lâm Triết Bình, ba dự án đó có thể mang lại cho Trần Giang Hà ít nhất là 300 triệu lợi nhuận.
Ngoài ra, tập đoàn Viễn Dương và công ty con môi giới bất động sản Homesick của tập đoàn Giang Hà đã ký thỏa thuận hợp tác chiến lược. Hoạt động kinh doanh cho thuê và bán nhà của Homesick sẽ mở rộng từ các thành phố cấp một và cấp hai đến cấp ba và cấp bốn và ngay cả những quận nhỏ xa xôi, phát triển thành ngành trung gian, với tư cách là một công ty dẫn đầu, tất nhiên cho tổng giám đốc Dương đi nhờ xe một chút vẫn là lựa chọn tối ưu.
"Lợi dụng chị Tình nhiều lần như thế, rốt cuộc cũng chỉ là quan hệ bạn bè hợp tác mà thôi, nói sao để qua đây?"
------
Dịch: MBMH Translate