Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 744 - Chương 744: Vua Gặp Vua, Trận Chiến Ác Liệt, Gộp Đủ Bát Tiên Cùng Một Bàn

Chương 744: Vua Gặp Vua, Trận Chiến Ác Liệt, Gộp Đủ Bát Tiên Cùng Một Bàn Chương 744: Vua Gặp Vua, Trận Chiến Ác Liệt, Gộp Đủ Bát Tiên Cùng Một Bàn

"Con người chị gái tôi à, làm kinh doanh thì thật sự là rất giỏi, nhưng về phương diện tình cảm thì giống như cái từ vựng mà trước đây cậu từng nói với tôi, đúng, giống như một tờ giấy trắng, có nhiều lúc tôi lại thấy sốt ruột thay cho chị ấy."

"Nhưng mà sốt ruột cũng chẳng ích gì. Những chuyện có thể làm tôi đều đã làm hết rồi, tôi cũng không thể yêu đương thay chị ấy được."

“Nói thật lòng, bản thân tôi cũng chưa từng yêu đương gì. Cũng chỉ là hồi còn nhỏ tôi từng yêu thầm một anh chàng đẹp trai trong lớp. Sau này, trong một lần tình cờ gặp mặt, phát hiện cậu ta dậy thì thất bại rồi, tôi đã buồn rất lâu ."

Trần Giang Hà nghe đến đây thì rất muốn cười, nhưng vẫn là nhịn được, nghiêm túc đáp : "Cho nên mới nói, tốt nhất là yêu càng sớm càng tốt."

Sau khi suy nghĩ, anh nói thêm : "Khi còn là sinh viên năm nhất, tôi đã mượn rượu tỏ tình với phụ đạo viên. Ngày hôm sau cô ấy đã gửi tin nhắn QQ cho tôi".

"Ồ ?" Dương Uyển Oánh ánh mắt lóe lên, rất mong chờ Trần Giang Hà nói tiếp.

"Bạn học Trần Giang Hà, dũng khí tỏ tình tối qua của em rất đáng khen ngợi, nhưng em mới vào đại học, còn quá sớm để yêu. Cô hy vọng em sẽ dành nhiều thời gian và sức lực hơn cho việc học của mình. Sau này khi bước vào xã hội, em sẽ tìm được cô gái tốt hơn cô." Trần Giang Hà cho cô được như ý muốn.

"Ừ hả ?"

Dương Uyển Oánh rất kinh ngạc : “Đúng là không ngờ, cậu tỏ tình lại bị từ chối.”

Trần Giang Hà nói : "Muốn nghe tôi trả lời lại như thế nào không ?"

"Nhanh nói đi, nhanh nói đi." Dương Uyển Oánh thúc giục.

“Tôi nói…” Trần Giang Hà cố ý dừng lại, sau đó nghiêm túc nói : “Được, em sẽ tìm cô gái khác.”

Sự cợt nhả bất thình lình của Trần Giang Hà dường như đã đánh trúng vào chiếc eo nhỏ của Dương Uyển Oánh, cho nên đoạn đường tiếp theo, cô ấy rõ ràng có chút đi không nổi nữa, cơ thể mềm mại luôn vô tình dựa vào anh Trần đẹp trai.

Con người Trần Giang Hà không bao giờ lấy danh nghĩa "bạn tốt" hay "bạn thân" để lợi dụng người khác, anh ta gọi điện thoại bảo Chu Kình Phu lái xe tới và đích thân đưa Dương Uyển Oánh trở về dinh thự riêng của chị gái cô là Dương Vãn Tình.

Kết quả là Dương Uyển Oánh đến phía dưới lầu nhà chị gái, cũng gần như đã tỉnh rượu, nhất định phải lôi bằng được Trần Giang Hà lên lầu ngồi chơi.

Vừa hay, Dương Vãn Tình đang ở nhà.

Rảnh rỗi không có việc gì để làm, ba người cùng chung chí hướng ngồi trên ghế sofa trong phòng khách uống rượu, trò chuyện, chơi fight the landlord, chơi rất vui vẻ.

Sau đó, không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng chiếc ghế sofa trong phòng khách đã biến thành một chiếc giường lớn trong phòng ngủ.

Trần Giang Hà mơ mơ màng màng có cảm giác như vừa nằm mơ.

Trong giấc mơ, "Mèo ăn cá, chó ăn thịt và Ultraman chiến đấu với những con quái vật nhỏ".

Cảnh tượng vừa chân thực lại mãnh liệt.

Tràn đầy niềm vui.

Sau kỳ nghỉ lễ mồng 1 tháng 5, các học tỷ học trưởng khóa 2005 của trường Đại học Tài chính Quảng Đông bước vào mùa tốt nghiệp.

"Chết tiệt, đột nhiên có chút thương cảm, bọn họ đi rồi, tiếp theo sẽ đến lượt chúng ta."

Tất cả thành viên của phòng ký túc xá 414 vốn dĩ là ôm theo ý nghĩ gặp các học tỷ xinh đẹp lần cuối cùng, đến sân bóng xem bọn họ tạo dáng chụp ảnh tập thể trên bãi cỏ. Kết quả nhìn nhìn một lúc, Lưu Đống Lương không nhịn được mà cảm thán một câu.

Tôn Thiên ở một bên nghe thấy lời này, trong lòng cũng rất thương cảm, nhưng miệng thì vẫn theo thói quen sỉ nhục anh em nhà mình : "Lưu ca, anh thương cảm cái gì chứ, trong ba năm nay anh là người trốn học nhiều nhất trong ký túc xá, hơn nữa thi trượt và thi lại cũng là nhiều nhất. Chưa bị nhà trường đuổi học là may lắm rồi. "

Lưu Đống Lương nghe vậy khuôn mặt đỏ bừng, trong lòng thầm nói : Đồ khốn nạn Tiểu Thiên, đúng là cứ thích nhắc đến chuyện người ta không muốn nói, nói những chuyện không nên nói làm những chuyện không nên làm.

Không ngờ Tôn Thiên vừa dứt lời, Trương Khải lại tiếp tục nói : “Đúng vậy, Lão Lưu, anh lăn lộn trong trường có được cô bạn gái xinh đẹp thì thôi đi, còn mở công ty đầu cơ tài chính sản phẩm từ trà, thu lợi nhuận từ những thương nhân trà giàu có. Bây giờ trong toàn trường ngoại trừ Giang Hà ra thì anh là người giàu nhất rồi nhỉ ?"

Anh vừa nói xong, Lý Tuấn ở bên cạnh cười nhưng không nói gì.

Lưu Đống Lương cong môi, "Nói gì vậy chứ, không coi cô thư ký nhỏ của Giám đốc Trần, còn có Từ lão sư ra gì nữa phải không ?"

"Đúng rồi, A Tuấn, Light Chaser và công ty môi giới bất động sản Homesick đã triển khai kế hoạch niêm yết trên thị trường chứng khoán. Nếu tôi nhớ không lầm thì cậu có cổ phiếu gốc phải không ?"

Lưu Đống Lương đặt tay lên vai Lý Tuấn, cười hì hì hỏi.

"Có một chút, không nhiều." Lý Tuấn khiêm tốn nói.

Lưu Đống Lương cười nói : "Cậu và Giang Hà thực sự là người cùng đường. Lúc đầu, trong tài khoản chứng khoán của cậu ấy có hàng trăm triệu tiền vốn, từ nhà đầu tư nhỏ chơi thành lực lượng chính, còn tôi thì vẫn đần độn không biết gì."

"Lưu ca, xin anh đừng nói về cổ phiếu nữa, vừa nhắc đến là tôi lại đau lòng."

Tôn Thiên nhớ đến trước đây mình đã từng mượn tiền tam ca để đầu cơ trên thị trường chứng khoán, kết quả là đã bỏ cuộc giữa chừng. Bây giờ nghĩ lại, hối hận đau lòng, nhưng anh đã mất đi tiền vốn, dũng khí và cơ hội để quay lại thị trường một lần nữa.

"Không nói nữa, không nói nữa."

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0