Sự sùng bái của Catherine 2
Lúc bọn họ đi qua boong tàu, còn có thể nhìn thấy Catherine đang chỉ huy người vớt xác của cá mập đang nổi trên mặt biển.
Sau khi về phòng, Yến Thiếu Ngu lập tức nhíu mày, tỏ vẻ như mệt bở hơi tai vậy.
Cố Nguyệt Hoài có chút mắc cười, rót cho anh một ly nước: “Lúc trước không biết mệt, bây giờ đã biết rồi à? Là cơ thể mệt hay là tim mệt đây? Em còn cho rằng có được sự ưu ái của người đẹp, lẽ ra anh phải ra vẻ đắc ý vênh váo chứ.”
Lời trêu chọc của cô lọt vào tai của Yến Thiếu Ngu, khiến khóe một anh giật một cái, chợt nhướng mày lên, kéo Cố Nguyệt Hoài vào trong lòng: “Sự ưu ái của người đẹp? Trong mắt anh, chỉ có duy nhất A Nguyệt mới được coi là người đẹp thôi.
Giọng anh nhẹ nhàng, vô cùng quyến luyện, khiến Cố Nguyệt Hoài có hơi không đỡ nổi.
Cô khẽ ho nhẹ một tiếng, hắng giọng: “Miệng lưỡi trơn tru quá! Anh không cần phải nói, thật sự em vẫn còn đang nhớ đến Yến Thiếu Ngu kiệm lời ít nói kia đó, anh xem xem anh bây giờ đi, sau khi kết hôn lại dở chứng không ít rồi.”
Yến Thiếu Ngu bật cười, cây ngay không sợ chết đứng nói: “Có gì không tốt?”
Cố Nguyệt Hoài đưa nước qua cho anh: “Đừng ngắt lời nữa, anh nói xem Lovshkin đến Thủ đô rồi, có khi nào sẽ ảnh hưởng đối với sự thay đổi của tình hình không?”
Đồng tử Yến Thiếu Ngu khẽ co lại, một sự u ám hiện lên trong đáy mắt: “Có thể, chúng ta có thể mượn lực đả lực.”
Đôi mắt mèo của Cố Nguyệt Hoài lóe sáng như sao, như có điều suy nghĩ, nói: “Anh là muốn thông qua Lovshkin, làm suy giảm sức ảnh hưởng của phe Khương ở Thủ đô, hoặc là có thể mượn uy thế về mặt báo chí của Catherine, vạch trần chuyện lợi dụng giáng đầu sư làm chuyện ác, nói không chừng có thể một đòn giết chết, kéo phe Khương xuống ngựa một cách triệt để, cứ như vậy…”
Mắt của cô càng nói càng sáng, lời này nói cũng dăm ba câu, nhưng thực ra cần có kế hoạch rõ ràng, không thể có chút nhầm lẫn.
Yến Thiếu Ngu bật cười, nhìn vào mắt của Cố Nguyệt Hoài, khẽ nói: “Sợ à?”
Lợi dụng sức ảnh hưởng của người nước E, để đối phó phe Khương, rất nhiên chuyện sau này sẽ là bị đổ tội phản quốc.
Một khi bắt đầu hành động, vậy thì một khi bắt đầu sẽ không thể quay trở lại, một khi thất bại, phe Khương nhất định sẽ dốc hết toàn bộ lực lượng, khiến cho bọn họ khó mà có thêm cơ hội, hoặc còn vì vậy mà mất mạng, đến lúc đó sẽ không còn khả năng cứu vãn nữa.
Cố Nguyệt Hoài không có câu trả lời, nhưng sắc mặt nghiêm túc của cô đã là câu trả lời tốt nhất rồi.
Đôi môi mỏng của Yến Thiếu Ngu khẽ mím lại, chìa tay ôm chặt Cố Nguyệt Hoài vào lòng, hai người hưởng thụ sự yên lặng hiếm có này, một lúc sau, anh thấp giọng nói: “Sau khi phe Tần cầm quyền, nhất định sẽ lật lại bản án cũ, trả sự trong sạch cho nhà họ Yến, để gia đình một nhà chúng ta đoàn tụ.”
Cố Nguyệt Hoài dựa vào lồng ngực của Yến Thiếu Ngu, lúc nghe anh nói cảm nhận được nhịp đập của trái tim, khẽ ừm một tiếng.
Bây giờ bọn họ muốn đối phó với phe Khương, khác gì là kiến càng lay cây, mượn lực đả lực là cách nhanh nhất, không còn nghi ngờ gì nữa, nhưng mà trước đó, phải chữa khỏi trọng bệnh của lãnh đạo phe Tần, mới có thể tiến hành bước tiếp theo, thảo luận về việc mua bán lương thực với nước E.
Tạo đà cho phe Tần lật đổ phe Khương, nghĩa là khoảng cách việc sửa lại án xử sai của nhà họ Tần đã không còn lâu nữa.
Sau vài tiếng tu sửa, thuyền quân đội bắt đầu tiếp tục chạy, sáng sớm tinh mơ ngày thứ ba đã tới được thành phố Lăng An.
Thuyền quân đội vừa neo lại pử bến cảng, bà con ở thành phố Lăng An đã chen chúc nhau mà đến, giơ những lá cờ và dải lụa màu trong tay lên, nghênh đoán các chiến sĩ quân khu số 8 đã cứu viện khách nước ngoài, ngay từ hôm trước, sau khi vô tuyến điện phát ra, tin tức du thuyền nước ngoài va phải đá ngầm đã tạo ra sóng to gió lớn trong nước, Thủ đô đã đích thân gọi điện thoại cho thị trưởng, bí thư thành phố Lăng An, lập tức sắp xếp đội ngũ quân y, đội ngũ cứu viện.
Nhưng mà, rất nhanh đã nhận được tin từ thuyền quân đội của quân khu số 8, cứu viện kết thúc.
Tin tức này lại trở nên nóng hỏi, mà tiếng tăm của quân khu số 8 cũng lan ra rất nhiều huyện thành.