Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam ( Dịch Full)

Chương 111 - Chương 111 - Thư Giới Thiệu Và Phiếu Lương Thực 2

Chương 111 - Thư giới thiệu và phiếu lương thực 2
Chương 111 - Thư giới thiệu và phiếu lương thực 2

Thư giới thiệu và phiếu lương thực 2

Cô chợt quay đầu nhìn về phía Cố Đình Hoài đang đứng trước cửa trung tâm y tế, mượn ánh đèn yếu ớt ngoắc ngoắc tay với cô, chợt cười một tiếng.

“Này! Tới đây!”

Cố Nguyệt Hoài đi theo Cố Đình Hoài trở về phòng bệnh, Cố Duệ Hoài đã ngủ rồi.

“Hoài Hoài!”

Cố Nguyệt Hoài quay đầu lập tức nhìn thấy Cố Đình Hoài đang vỗ vỗ lên một hàng giấy các-tông ở dưới giường, bên trên còn được trải áo khoác.

Cô lập tức sững sốt, chợt nhìn về phía Cố Đình Hoài mặc quần áo đơn chiết, cười lắc đầu nói: “Anh cả ngủ đi, sáng mai anh còn phải trở về làm việc nữa đấy, em không buồn ngủ tí nào đâu! Anh mau ngủ đi, không cần để ý đến em đâu!”

Cố Đình Hoài không đồng ý nhìn cô, còn định lên tiếng, lại bị Cố Nguyệt Hoài ấn xuống hàng giấy các-tông: “Anh cả mau ngủ đi!”

Nhìn thấy vẻ mặt hung dữ pha chút lo lắng của em gái, trong lòng anh ấy cảm thấy ấm áp, mím môi cũng không nói gì nữa, anh tấy vốn định sẽ nằm một lát rồi đổi cho Nguyệt Hoài ngủ, thế nhưng vừa nằm xuống đã ngủ mất.

Cố Nguyệt Hoài cười khẽ, liếc nhìn Cố Duệ Hoài đang ngủ ngon lành trên giường bệnh, suy nghĩ một chút vẫn kéo ra một nửa chăn rủ xuống người Cố Đình Hoài, muốn mang tới cho anh cả chút ấm áp.

Cố Duệ Hoài giật giật, nhưng cũng không mở mắt ra.

Cố Nguyệt Hoài cũng không để ý đến anh ta, ngồi xuống băng ghế ngay mép giường, sau đó cúi đầu xuống bên méo giường, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Lúc này, Cố Duệ Hoài đột nhiên mở mắt ra, anh ta nhìn nửa cái chăn còn lại trên người, lại nhìn Cố Nguyệt Hoài đang nằm bên mép giường, ánh mắt có chút phứt tạp, một hồi lâu mới bĩu môi nhắm mắt lần nữa.

Sáng sớm hôm sau, Cố Nguyệt Hoài dậy từ sớm.

Cô lại đi đến căn tin mua đồ ăn sáng, lúc trở về lại nhìn thấy Cố Chí Phượng và Cố Tích Hoài.

“Cha thấy con là bị đứa con gái tên Điền Tĩnh kia làm cho ngu muội không lối thoát!”

Cố Nguyệt Hoài vừa đi vào phòng bệnh, đã nghe thấy giọng nói tức giận của Cố Chí Phượng.

Y tá đang treo bình nước biển cho bệnh nhân khác nhìn về phía Cố Chí Phượng, giọng điệu hết sức bất mãn: “Người nhà bệnh nhân kia, trong phòng bệnh còn có bệnh nhân khác, đừng lớn tiếng gây ồn ào náo động ở đây!”

Mặt Cố Chí Phượng đỏ lên, hậm hực cười một tiếng.

Cố Tích Hoài quay đầu nhìn về phía y tá và mấy bệnh nhân khác: “Thành thật xin lỗi, chúng tôi sẽ khắc chế âm thanh.”

“Cha, anh ba!” Cố Nguyệt Hoài bưng bữa sáng vào phòng, vừa nhìn thấy con gái, cuối cùng vẻ mặt vừa đỏ vừa xanh của Cố Chí Phượng mới hòa hoãn một chút: “Hoài Hoài, hôm nay cha sẽ ở đây, con và anh cả con về đi.”

Cố Nguyệt Hoài gật đầu một cái: “Được con sẽ về tìm chủ nhiệm Vương xin giấy giới thiệu.”

Nói tới thư giới thiệu, Cố Chí Phượng mới nhớ tới việc con gái nói sẽ đi thành phố một chuyến, lúc này sắc mặt ông tôi sầm lại, nhìn Cố Duệ Hoài trên giường bệnh, thật sự cảm thấy không vừa mắt chút nào, nếu không phải vì cái thứ không ra gì như anh ta, Hoài Hoài cần phải đến thành phố sao?

Cố Đình Hoài hơi sững sốt: “Thư giới thiệu? Hoài Hoài, em muốn đi đâu?”

Cố Nguyệt Hoài lắc đầu một cái, nhẹ nhàng nói: “Không có gì ạ, chúng ta về trước đi, nếu không sẽ trễ giờ làm!”

Lúc cô kéo Cố Đình Hoài rời khỏi trung tâm y tế, còn không quên giấu hai chiếc bánh bao vừa mua ở căn tin về, bánh bao thịt da mỏng nhân nhiều, còn đắt hơn bánh hoa cuốn mấy xu, một cái tận năm xu, mới ra lò, còn đang bốc hơi nóng.

Cho dù hai người có đi nhanh hơn nữa, từ huyện trở về cũng mất gần một tiếng, hơn nữa khi trở về Cố Đình Hoài còn phải đi làm, một ngày làm việc vất vả, Cố Nguyệt Hoài đau lòng cho anh cả, đương nhiên không thể nhìn anh ấy đi bộ về được.

Vừa ra khỏi huyện thành, cô chặn một chiếc xe bò trên đường trở về đại đội sản xuất Đại Lao Từ.

Một người ba xu, tổng cộng mất sáu xu, thuận đường đưa hai người quay trở về đại đội sản xuất Đại Lao Từ.

Cố Đình Hoài có chút không muốn, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt không cho từ chối của Cố Nguyệt Hoài, anh ấy đành cười khổ một tiếng, bước lên xe bò, hai người cảm nhận không khí lạnh vào sáng sớm, cắn từng miếng từng miếng bánh bao, mùi vị khác biệt.

Cố Đình Hoài nhớ tới chuyện thư giới thiệu, chưa ăn được hai miếng bánh bao liền nói: “Hoài Hoài, rốt cuộc em định đi đâu thế?”

Bình Luận (0)
Comment