Chương 102: Đương học đồ
Chương 102: Đương học đồChương 102: Đương học đồ
Không thi đậu đại học, quốc gia sẽ không phân phối công tác, cao trung không thể so với sơ trung, cao trung phải đi tới huyện thành, học phí cao, mỗi tháng còn phải tự trả tiền sinh hoạt phí, một năm xuống dưới thật sự phải tốn không ít tiền.
Trong nhà cũng không phải giàu có, vốn dĩ cũng không nuôi nổi hai học sinh, từ trước mắt tới xem, để Thẩm Miên bỏ học là lựa chọn tốt nhất.
Thẩm Kiến Hoa tin tưởng, dù cho Thẩm Miên hiện tại không hiểu, chờ thêm mấy năm nữa, cô làm mẹ, biết củi gạo mắm muối đắt, cũng sẽ chậm rãi lý giải.
“Ai nói cao trung vô dụng?” Thẩm Miên nhàn nhạt đưa ra ví dụ, “Giáo viên tiểu học của con mới học xong sơ trung đã có thể dạy học, người ta vẫn là ăn cơm quốc gia”
Thẩm Miên học tiểu học ở thôn Thượng, nơi đó chỉ có đại khái hai, ba trăm học sinh, bảy, tám giáo viên.
Giáo viên dạy lớp một cũng chỉ mới học xong sơ trung.
Niên đại của bọn họ ít người đọc sách, so với hiện tại ít hơn nhiều, cho nên học sinh trung học đều thuộc về người tương đối có văn hóa. Hơn nữa ba của giáo viên kia cũng là một giáo viên, sau khi ba hắn về hưu, hắn liền vào tiếp nhận vị trí của ba. Duy nhất không giống nhau chính là, hắn không chuyển chính thức, thuộc về giáo viên lên lớp thay, sau khi về hưu, sẽ không có tiền hưu.
Nông thôn có rất nhiều giáo viên như vậy, cho nên bọn họ thường lựa chọn giấu giếm tuổi, như vậy có thể dạy học thêm mấy năm, lấy thêm mấy năm tiền lương.
“Người ta sơ trung có thể dạy học, ngươi hiện tại cũng là sơ trung, có bản lĩnh ngươi cũng đi dạy đi?” Chu Lan Phương khinh thường nói: “Dốt như ngươi, đi dạy học người ta không đánh chết mới là lạ.”
Lời nói không hề khách khí, tuy rằng Thẩm Kiến Hoa cảm thấy Chu Lan Phương nói chuyện có chút khó nghe, nhưng sự thật cũng xác thật là cái dạng này.
Hắn thở dài một tiếng, nói, “Người ta có quan hệ, cho nên mới có thể đi dạy học, nhà của chúng ta không có thân thích ở trường học”
“Con biết” Thẩm Miên không nhanh không chậm nói, “Con chỉ đưa ra một ví dụ, cũng không có tính toán đi dạy học, con có mấy cân mấy lượng, con vẫn tự biết”
Chu Lan Phương hừ một tiếng, gắp đồ ăn cho Chu Tư Vũ, để cô mau chóng ăn no, ngày mai còn đi thi, hôm nay nhất định phải ăn tốt.
Thẩm Kiến Hoa gật gật đầu, “Ý của ba là, nếu con thi không tốt, ba sẽ giúp con hỏi một chút, xem có nghe nghiệp nào phù hợp cho con gái học hay không, con học tay nghề so với đi học tốt hơn.”
Hiện tại đều chú ý công việc, con trai có tay nghề tìm vợ cũng dễ hơn một ít, con gái càng không cần phải nói.
Diện mạo Thẩm Miên không kém, lại học thêm nghề, về sau tìm đối tượng sẽ có rất nhiều.
Chờ đến khi hắn và Chu Lan Phương lớn tuổi, cũng có thể trông cậy vào cô, nếu cái gì cũng không biết, không kiếm được tiền, chỉ dựa vào người khác, ngày tháng lâu rồi, khó tránh khỏi sẽ phát sinh mâu thuẫn trong gia đình.
Có tay nghề có thể kiếm tiền, về sau cô ở trong nhà nói chuyện mới có phân lượng, khi hắn cùng Chu Lan Phương tới bảy, tám chục tuổi, cuộc sống mới có thể thư thả hơn một ít.
Không chờ Thẩm Miên hé răng, Chu Lan Phương liền nói tiếp, “Trước kia ta nghe chị Lưu nói, cô tính toán cho Tiểu Thúy đi học may vá, sang năm cho nó đi theo đi, thời điểm ngày mùa ở nhà làm việc, khi không bận thì đi học nghề.”
Cũng tránh ở nhà gây chướng mắt.
Con gái làm nghề may vá xác thật không tồi, về sau chính mình có thể mở một cửa hàng nhỏ, Thẩm Kiến Hoa động tâm, “Miên, con cảm thấy thế nào?”