Chương 105: Ngươi có ngủ hay không?
Chương 105: Ngươi có ngủ hay không?Chương 105: Ngươi có ngủ hay không?
Một cái liếc mắt này làm cả người Thẩm Kiến Hoa run lên, liếc mắt nhìn cửa phòng con gái, thấy hai người không có vẻ sẽ ra ngoài, liền ôm eo Chu Lan Phương.
“Ngày mai hãng thu thập.”
“Chết tiệt......” Chu Lan Phương đỏ mặt cùng hắn trở vê phòng.
Ngoại trừ việc của Thẩm Miên, kỳ thật Chu Lan Phương đối với Thẩm Kiến Hoa vẫn là thực vừa lòng, Thẩm Kiến Hoa tuy rằng có đôi khi tính tình quật cường, nhưng chỉ cần cô một vừa hai phải, hắn liền sẽ không nổi trận lôi đình.
Phương diện sinh hoạt vợ chồng này, càng không lời gì để nói.
Mỗi khi mấy người phụ nữ trong thôn ở bên nhau nói một ít chuyện hài thô tục, hoặc nam nhân nhà ai phương diện này không được, trong lòng cô đều là một trận đắc ý.
Nam nhân của cô ở trên phương diện này là không thể chê được, tiền kiếm được cũng đều cho cô, ngày thường không quá mức hỏi tiền, bằng không cô cũng không có cơ hội tồn nhiều tiền riêng như vậy.
Sau khi mẹ Thẩm chết, anh của Thẩm Kiến Hoa cũng chết, chị dâu cả nhà họ Thẩm mang theo con tái giá, trong nhà có nhiêu đất nên, đáng tiếc không có tiền, bằng không xây may gian nhà ngói khang trang, ở sẽ rất thoải mái.
Phòng khách không có động tĩnh, Thẩm Miên đại khái đoán được cái gì, cô giả như không biết, thu thập một chút liền lên giường ngủ.
Chu Tư Vũ tuy rằng nhiều tâm nhãn, rốt cuộc mới mười lăm tuổi, đối với việc riêng của hai vợ chồng, còn không rõ lắm, chỉ biết phòng khách không có ai, cô có thể yên tâm nói chuyện.
“Chị, vừa rồi lời dượng nói, chị đều nghe được đi? Dượng nói chúng ta cùng đi tắm rửa”
Thẩm Miên không phản ứng cô, ngày mai sẽ thi, cô cần phải bảo trì một trạng thái tinh thần tốt đẹp.
“Chị, có phải chị không muốn đi cùng em hay không?” Chu Tư Vũ thấy cô buồn ngủ, liền càng muốn làm phiền cô, cô trực tiếp bò đến cạnh Thẩm Miên, “Nếu chị không muốn em và chị cùng đi, ngày mai đi thi trở về em sẽ nói cùng dượng, em không đi”
“Thích đi thì đi”
Thẩm Miên nhắm mắt lại trả lời.
“ý của chị, chính là không muốn em đi?” âm thanh Chu Tư Vũ biến thực ủy khuất, “Em tuy rằng là em họ chị, không phải em ruột, nhưng từ nhỏ cũng cùng nhau lớn lên, quan hệ của chúng ta cũng không khác chị em ruột thịt đi? Chị vì sao cứ coi em như người ngoài vậy?”
Chu Tư Vũ tăng giọng lớn hơn một ít, ở trong buổi tối có vẻ phá lệ rõ ràng, Thẩm Miên biết rõ tính tình của cô, đương nhiên biết mục đích Chu Tư Vũ làm như vậy.
Cô gần đây biểu hiện không tồi, thầy Trần đối với cô cũng tốt, Chu Tư Vũ đây là có cảm giác nguy cơ, lo lắng cô thật sự thi tốt.
Hiện tại cố ý làm ra động tĩnh, chế tạo ra một màn cô ghen ghét Chu Tư Vũ, làm Thẩm Kiến Hoa cho rằng các cô đang cãi nhau, lại đây quở trách cô làm chị không xứng chức, ghen ghét em gái, ức hiếp em gái.
Chỉ là lúc này, khóe miệng Thẩm Miên gợi lên một tia cười lạnh, trong phòng kia phỏng chừng đang khí thế ngất trời, nơi nào sẽ có tâm tư lo lắng cho Chu Tư Vũ?
Lúc này đây, Chu Tư Vũ nhất định đã tính sai.
Đợi một hồi, thấy Thẩm Miên không nói lời nào, Chu Tư Vũ tiếp tục ở bên tai cô nhắc mãi, “chị, chị tức giận không nghĩ đi cùng em có phải hay không?”
Nói xong, cô liếc mắt nhìn cửa một cái, bên ngoài thực an tĩnh, một chút động tĩnh cũng không CÓ.
Rất không hợp lý!
Bình thường trong phòng này hơi có một chút tiếng vang, cô và dượng liền tới đây rất nhanh. Chang lễ hôm nay duong quá mệt mỏi? Ngủ sâu?
Chu Tư Vũ có chút không cam lòng, không khỏi duỗi tay lay cô một chút, âm thanh lớn hơn nữa, “chị, đều là em sai, chị đừng nóng giận được không”
Một cỗ gió lạnh chui vào trong chăn, Thẩm Miên vốn dĩ đã ngủ mơ mơ màng màng, bị lạnh run, người cũng lập tức thanh tỉnh.
Thanh âm cô lạnh lùng, trừng mắt nhìn Chu Tư Vũ, “Em có ngủ hay không?”