Chương 1052: Viên mãn 1
Chương 1052: Viên mãn 1Chương 1052: Viên mãn 1
Một phen thao tác này, làm cho Trình Phi Dương kinh ngạc, “Miên, cậu mua những thứ này để làm gì?”
Thế này không giống dã ngoại nấu cơm, mà giống như là xây một cái phòng bếp.
Không chờ Thẩm Miên trả lời, Dương Tiểu Tế liền đem đồ Thẩm Miên mua nhét vào trong tay hắn, “Cậu hỏi nhiều như vậy làm gì? Khẳng định là cần nên Miên mới mua. Cậu đã bao giờ thấy Thẩm Miên mua đồ vô dụng chưa?”
“Điều này cũng đúng” Trình Phi Dương gật đầu.
Thẩm Miên bật cười, chỉ sợ ngay cả bản thân Trình Phi Dương cũng chưa phát hiện, hiện tại Dương Tiểu Tế muốn rống hắn liền rống hắn, định nói hắn liền nói hắn, mà hắn cũng thích thú.
“Mấy thứ này đều dùng cho ngày mai đi dã ngoại, dã ngoại không có tiệm cơm, chúng ta cũng muốn ăn cơm phải không? Cho nên tớ mua nguyên liệu nấu ăn, còn có công cụ, đều là đồ nướng BBQ dùng khi dã ngoại, nồi sắt dùng làm nồi nấu lẩu.”
“Dã ngoại nướng BBQ?” Trình Phi Dương cảm thấy phương pháp ăn này thực mới lạ.
Đôi mắt Dương Tiểu Tế cũng sáng lên, “Miên, sao giống khi còn nhỏ chúng ta chơi đồ hàng vậy?”
“Không sai biệt lắm đi!” Thẩm Miên trả lời. Vừa nghe vậy, Dương Tiểu Tế càng thêm cảm thấy thú vị.
Cuối cùng, mấy người lại mua một ít xiên tre còn có trái cây, sau khi về đến nhà, Thẩm Miên cắt thịt thành mảnh nhỏ dùng xiên tre xuyên lại, sau đó lại bảo Trình Phi Dương mua một ít nước có ga trở về.
Chuẩn bị tốt hết thảy, cô bỏ mấy thứ này vào tủ lạnh.
Sáng sớm hôm sau, mọi người đều tới chỗ ở của Thẩm Miên tập hợp, khi Thẩm Miên mở tủ lạnh lấy nguyên liệu nấu ăn đã chuẩn bị tốt ra, Nguyễn Dễ Khiêm và Dương Lam đều kinh ngạc há to miệng.
Hạ Nam lại rất bình tĩnh, tựa hồ đối với mấy việc hiếm lạ cổ quái mà Thẩm Miên làm, đã sớm tập mãi thành quen.
Mấy người giúp đỡ dọn lên xe, sau đó Hạ Nam liền cùng Nguyễn Dễ Khiêm lái xe đưa người tới một bờ sông vùng ngoại ô.
Bờ sông này có một mảnh đất trống rộng, cỏ cũng không phải rất cao, rất thích hợp nướng BBQ.
Mọi người đều là lần đầu tiên tới hoàn cảnh như vậy chơi, cũng là lần đầu tiên ăn như vậy, không nghĩ tới đồ ăn tùy ý nướng một chút, lại thêm chút gia vị, hương vị liền ăn rất ngon.
Trái cây bình đạm không có gì lạ cũng trở thành mỹ vị.
Mấy người chơi ở bờ sông đến hơn 6 giờ chiều mới trở vê, vê đến nhà, trời đều đã đen, bởi vì Thẩm Miên vui vẻ, cũng uống một chút rượu, mặt đỏ hồng hào đặc biệt đáng yêu.
Hạ Nam tựa hồ không tính toán đi, Thẩm Miên cũng không tính toán để hắn đi.
Cô tắm rửa xong ngồi trên giường, không biết đang suy nghĩ cái gì, sắc mặt vẫn luôn nóng lên, chờ đến khi Hạ Nam tắm rửa xong đi đến mép giường, cô mở to mắt thẳng ngơ ngác nhìn chằm chằm Hạ Nam, làm cho trong lòng Hạ Nam ngứa ngáy.
“Làm sao vậy?”
Hắn sờ sờ tóc cô.
“Anh Hạ.”
Thẩm Miên chớp chớp mắt, đột nhiên, cô nhắm mắt lại, duỗi tay ôm lấy hắn, sau đó hôn tai hắn.
Ánh mắt Hạ Nam thâm lại, biến thành nóng rực, “Miên”âm thanh hắn ám ách, yết hầu cũng đặc biệt khô ráo.
Thẩm Miên chớp chớp mắt, cũng không biết là tác dụng của cồn, hay là thẹn thùng, sắc mặt cô càng ngày càng đỏ, “anh Hạ, em cảm thấy, là lúc này.”
Đặc biệt là mấy năm nay, Thẩm Miên biết, hắn vẫn luôn cố tình áp chế chính mình, tuy rằng hắn trước nay chưa từng nói qua, nhưng cô rõ ràng, hai người về sau nhất định sẽ kết hôn, cô không ngại giao chính mình cho hắn.