Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt (Dịch Full)

Chương 1115 - Chương 1115: Đi Vào Trước Nói Đi!

Chương 1115: Đi vào trước nói đi! Chương 1115: Đi vào trước nói đi!Chương 1115: Đi vào trước nói đi!

Thẩm Miên và Hạ Nam được tài xế đưa về nhà, hai người vừa đến cửa, Dương Tiểu Tế và Trình Phi Dương liền từ trong sân chạy ra, nhìn thấy Hạ Nam, Dương Tiểu Tế kích động oa một tiếng liền khóc lên.

“Anh Hạ, anh thật sự đã trở lại?”

Miên không chờ vô ích ngần ấy năm.

Hạ Nam hơi hơi nhướng mày, nhàn nhạt nói: “Mấy năm nay, vất vả các em đã chiếu cố Miên và Tiểu Bắc”

“Không vất vả.” Dương Tiểu Tế khóc lóc lắc đầu, “Anh đã trở lại là tốt, mấy năm nay Miên vẫn luôn đợi anh, còn may anh đã trở lại, em thật vui.”

Trình Phi Dương đi qua, ôm Dương Tiểu Tế vào trong ngực, “Được rồi, đừng khóc nữa, cậu xem cậu khóc mọi người đều không biết nói cái gì.

Dương Tiểu Tế bị Trình Phi Dương nói cho phụt cười, đánh Trình Phi Dương một chút, “anh Hạ trở về, sao cậu có thể bình tĩnh như vậy được? Cậu có tâm hay không?”

Trình Phi Dương thực vô ngữ, hắn có thể nói cái gì?

Kỳ thật, hắn cũng thực ủy khuất có được không.

5 năm trước, khi hắn chuẩn bị thổ lộ cùng Dương Tiểu Tế, kết quả Ha Nam đột nhiên mất tích, mọi người đều đem lực chú ý đặt ở trên người Hạ Nam còn có Thẩm Miên, hắn biết, khi đó không thích hợp thổ lộ.

Vì thế, đã kéo dài, một lần kéo dài chính là 5 năm, hắn cảm thấy thời cơ không sai biệt lắm, đang muốn lại lần nữa thổ lộ, kết quả vừa mới đi đến cửa nhà hàng, liền nhận được tin tức Hạ Nam trở về.

Mọi chuẩn bị đều ngâm nước nóng, những gì hắn muốn nói, cũng không có nói ra, hắn tìm ai nói rõ lí lẽ đây?

Thẩm Miên nhìn vẻ mặt Trình Phi Dương ủy khuất, tức khắc liền hiểu, vì thế nói: “Đi vào trước rồi nói đi!”

sỪ”

Dương Tiểu Tế lau nước mắt một phen.

Nhìn bộ dáng mảnh khảnh của Hạ Nam, cô cũng cảm thấy đau lòng, mấy năm nay, Hạ Nam nhất định chịu không ít khổ.

Mấy người ngồi ở trong viện, hàn huyên sự tình đã phát sinh 5 năm qua, biết Hạ Nam ở trên đảo khổ như vậy, Dương Tiểu Tế lại khóc như mưa.

Trình Phi Dương chua đến nổi bọt, một bên đưa khăn giấy, một bên nói: “Được rồi! Đại tiểu thư, cậu đừng khóc nữa, bác Phó cũng không khóc nhiều như cậu”

"Sao cậu biết?” Dương Tiểu Tế trừng hắn một cái.

Trình Phi Dương không nghĩ cùng cô cãi cọ, lôi kéo cô nói: “Anh Hạ vừa trở về, khẳng định có rất nhiều lời muốn nói cùng Miên, hôm nay cậu qua chỗ tớ ở một đêm đi! Đừng làm bóng đèn”

Điểm này, Dương Tiểu Tế lại không phản bác.

Vì thế đứng dậy nói: “Miên, chúng tớ không quấy rầy các cậu, cậu và anh Hạ tâm sự đi!”

“Các cậu trên đường chậm một chút” Thẩm Miên cũng không lưu hai người, cô xác thật có rất nhiều lời, muốn nói cùng Hạ Nam.

Tiễn hai người đi, trong viện chỉ còn lại có Thẩm Miên và Hạ Nam, không khí có chút xấu hổ, Thẩm Miên nói: “Trời nóng, ra một thân mồ hôi rất khó chịu đi? Anh tắm rửa một cái đi! Trong phòng có điều hòa”

“Ừ”

Hạ Nam gật đầu, giống một đứa trẻ nghe lời, đi theo phía sau Thẩm Miên vào phòng.

Thẩm Miên lấy quần áo trong ngăn tủ ra, nói: “Đây là quần áo sạch, anh thay đi!”

Đây là quần áo Hạ Nam, Thẩm Miên mỗi năm đều sẽ lấy ra giặt hai lần, chính là sợ hắn đột nhiên trở về, không có quần áo mặc.

Hạ Nam cầm quần áo, liếc mắt nhìn Thẩm Miên một cái, xoay người đi phòng tắm.
Bình Luận (0)
Comment