Chương 1120: Được như ước nguyện
Chương 1120: Được như ước nguyệnChương 1120: Được như ước nguyện
Thẩm Miên nói: “Cái này không cần nghi ngờ, cậu không phải đang nằm mơ.”
Dương Tiểu Tế mặt ủ mày ê nói: “Ngày hôm qua là lần đầu tiên trong cuộc đời tớ, tớ thế nhưng cảm giác gì cũng không nhớ rõ, quá thất bại, uống rượu hỏng việc, tớ về sau sẽ không bao giờ uống rượu”
Hiện tại thì hay rồi, còn phải phụ trách với Trình Phi Dương.
Còn may là ngủ với Trình Phi Dương, vạn nhất là một người lớn lên thực không xong, cô chẳng phải là tâm đi tìm chết cũng có sao?
“Vì là Trình Phi Dương nên cậu mới dám buông ra uống như vậy, nếu là cùng người khác, cậu cũng sẽ không yên tâm uống nhiều rượu như vậy, từ điểm đó tới xem, cậu đối với Trình Phi Dương cũng không phải hoàn toàn không có cảm giác, nói không chừng là chuyện tốt, đừng nghĩ quá nhiều, nếu quyết định ở bên nhau, vậy hãy coi cậu ấy trở thành bạn trai mà đối xử, dù sao trai chưa cưới nữ chưa gả, thử xem đi!” Thẩm Miên nhàn nhạt an ủi.
Nghe Thẩm Miên nói vậy, Dương Tiểu Tế cảm thấy giống như rất có đạo lý, nháy mắt không còn lo âu nữa.
“Tớ nên ở bên Trình Phi Dương sao?”
“Đúng vậy, nói không chừng sau khi trở thành bạn trai, cậu sẽ phát hiện chính mình thực thích cậu ấy.” Thẩm Miên nói.
Dương Tiểu Tế ' hừ ' một tiếng, “Sao có thể?”
Thẩm Miên cũng không cãi cô, “Đổi quần áo ra ăn sáng đi! Anh Hạ nấu ăn sáng”
“Ừ”
Ánh mắt Dương Tiểu Tế sáng lên, chạy nhanh thay đổi một bộ quần áo.
Thẩm Miên từ trong phòng đi ra ngoài, liền thấy Hạ Nam đã nấu xong đồ ăn, bưng đồ tới trên bàn đá trong sân, nhìn thấy cô ra tới, Hạ Nam nhàn nhạt nói: “Rửa tay ăn sáng đi!”
“Vâng” Thẩm Miên gật đầu, sau đó đi rửa tay, vừa lúc báo được đưa tới cửa, Thẩm Miên cầm báo tiến vào, lại không lập tức lật xem.
Dương Tiểu Tế thay đổi một bộ quần áo ra tới, mấy người vừa mới ngồi xuống, Trình Phi Dương liền từ bên ngoài đi đến, nhìn thấy ba người đang ăn cơm, hắn vui tươi hớn hở ngồi ở bên cạnh Dương Tiểu Tế.
“Mọi người đang ăn sáng sao? Vừa lúc tớ cũng chưa ăn”
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Sắc mặt Dương Tiểu Tế đỏ ửng, cúi mặt ăn coi như không thấy hắn.
Thẩm Miên nhàn nhạt nói: “Tớ đi lấy chén đũa cho cậu”
“Không cần, chính tớ đi là được” Trình Phi Dương cũng không khách khí, chính mình đi phòng bếp cầm chén đũa, thấy Dương Tiểu Tế vẫn luôn cúi đầu, hắn cố ý nói: “Miên, anh Nam, sự tình em và Tiểu Tế, cậu ấy đã nói cho hai người chưa?”
“Chuyện gì?”
Hạ Nam hơi hơi nhướng mày.
Thẩm Miên cũng nhìn về phía hắn.
Trình Phi Dương đột nhiên nắm tay Dương Tiểu Tế lên, nói: “Em và Tiểu Tế từ hôm nay trở đi kết giao.”
Ánh mắt Hạ Nam nhàn nhạt đảo qua hai người, ' Ừ” một tiếng.
Thẩm Miên nheo đôi mắt lại cười một chút, “Chúc mừng”
Trình Phi Dương cười cào đầu một chút, nghĩ thầm, chỉ có Thẩm Miên hiểu hắn nhất, mấy năm nay, hắn rất không dễ dàng, rốt cuộc cũng được như ước nguyện.
Dương Tiểu Tế rút tay về, vẻ mặt không được tự nhiên nói: “Ăn cơm đi, ăn cơm đi”
Bốn người vừa mới cơm nước xong, Thẩm Miên liền nhận được điện thoại của đạo diễn. Thẩm Miên sau đó mới nhớ tới, ngày hôm qua cô rời khỏi phim trường, vì thế chạy nhanh xin lỗi đạo diễn, đạo diễn thái độ thực tốt, hơn nữa dò hỏi Thẩm Miên hôm nay có thời gian hay không.
Nếu như không có, lại an bài vào ngày mai cũng được.
“Em có thời gian.” Sự tình ngày hôm qua, Thẩm Miên đã thật ngại, cũng không muốn chậm trễ tiến độ nữa, “Chờ chút em liền qua, đại khái khoảng một giờ sẽ đến.”
Cắt đứt điện thoại, Thẩm Miên nhìn về phía Hạ Nam, “anh Hạ, hôm nay em còn có một phân cảnh cần quay”
“Ừ.” Hạ Nam gật gật đầu, “Anh đưa em đi.”