Chương 1125: Ngươi tính toán như thế nào giải quyết?
Chương 1125: Ngươi tính toán như thế nào giải quyết?Chương 1125: Ngươi tính toán như thế nào giải quyết?
Nhưng chỉ cảm động trong chốc lát, Phó Hoa liền nghĩ tới chính sự, ngại Hạ Tiểu Bắc đang ở đây, cô không thể nói thẳng, chỉ có thể nói: “Tiểu Bắc, cháu đi ra ngoài sân chơi trong chốc lát, bà nói vài câu với ba cháu.”
Hạ Tiểu Bắc vốn thông minh, vừa nghe vậy liền biết bà nội và ba có chính sự muốn nói, hắn lưu luyến không rời từ trong lòng ngực Hạ Nam đi ra, “Ba, đợi chút con lại ôm ba”
Trên mặt Hạ Nam lộ ra một nụ cười, “Đi thôi!”
Hạ Tiểu Bắc vừa đi, sắc mặt Phó Hoa liền nghiêm túc lên, “Tiểu Nam, chuyện giữa con và Canh Linh là như thế nào? Hiện tại trên báo tất cả đều là tin vê con và Canh Linh, nếu Miên thấy được, con bé sẽ nghĩ như thế nào?”
“Mẹ, việc này mẹ không cần lo lắng, con sẽ xử lý” Hạ Nam nói.
“....“ Phó Hoa trầm sắc mặt, “Mẹ không phải muốn nghe lời này, mẹ là muốn hỏi, đứa trẻ của Canh Linh, rốt cuộc có phải......”
Cô mới nói được một nửa, âm thanh Hạ Tiểu Bắc liền từ ngoài cửa truyền tới, “Cụ nội, có khách tới”
Mấy người nhìn lại, liền thấy Canh Linh dắt một bé gái, đứng ở cửa, sắc mặt ông nội Hạ trầm xuống, sắc mặt Phó Hoa cũng khó coi lên.
Hạ Nam nhíu mày, “Sao cô lại tới đây?”
“Tôi tới nhờ anh hỗ trợ.” Canh Linh dắt đứa trẻ đi vào, hướng về phía ông nội Hạ và Phó Hoa nhẹ giọng kêu một câu, “Ông nội, bác Phó.”
Nói xong, cô lại nói với con gái: “Chào cụ nội và bà nội Phó đi”
“Chào cụ nội, bà nội.” Hạnh Nhi ngọt ngào chào.
Sắc mặt ông nội Hạ và Phó Hoa đều thật không đẹp, Phó Hoa thậm chí nói thẳng: “Canh tiểu thư, hiện tại truyên thông đã bắt đầu bịa đặt, cô còn qua đây, thật không thích hợp đi?”
Cô chỉ nhận Thẩm Miên là con dâu, ai khác đều sẽ không nhận, dù cho Canh Linh có sinh con cho Hạ Nam, cô cũng sẽ không nhận.
“Bác Phó, cháu thực xin lỗi” Canh Linh cúi người, “Lần này cháu lại đây, chính là muốn giải quyết chuyện này.”
Thấy thái độ cô như vậy, Phó Hoa nhíu mày, lại không lên tiếng nữa, nếu cô còn nói cái gì giống như có hơi chút ức hiếp người.
“Ngồi xuống nói đi!”
Canh Linh gật gật đầu, ngồi xuống sô pha.
Hạ Nam lại tram giọng nói: “Cô tính toán giải quyết như thế nào?”
Canh Linh hít sâu một hơi, nói: “Tôi và Hạnh Nhi đã bị cho hấp thụ ra ánh sáng, truyền thông rất nhanh sẽ tìm được chúng tôi, quấy ray đến sinh hoạt bình thường của chúng tôi, tôi thì không sao, nhưng tôi thực lo lắng cho Hạnh Nhị, con bé từ nhỏ lớn lên ở trên đảo, chưa thấy qua nhiều người như vậy, trong khoảng thời gian này, con bé luôn gặp ác mộng, ngủ cũng không yên ổn, cho nên, Hạ Nam, anh có thể hỗ trợ tôi chiếu cố Hạnh Nhi một đoạn thời gian hay không?”
Hạ Nam hơi hơi nheo mắt, “Đây là phương án giải quyết của cô?”
Thực rõ ràng, Hạ Nam rất không vừa lòng.
“Không phải” Canh Linh lắc đầu, “Phương án của tôi, là định tạm lánh nổi bật.”