Chương 1135: Ông ngoại thật sự sẽ rất tốt với ta sao?
Chương 1135: Ông ngoại thật sự sẽ rất tốt với ta sao?Chương 1135: Ông ngoại thật sự sẽ rất tốt với ta sao?
Xe đi đến nửa đường, Hạnh Nhi đột nhiên nói: “Cô xinh đẹp, về sau cô nhất định phải cùng chú Hạ tới thăm cháu nhé.”
“Được” Thẩm Miên gật gật đầu, cô cười một chút, nói: “Đến lúc đó cô sẽ mang theo Tiểu Bắc, cháu hàng ngày ngoan ngoãn, nghe lời, ông ngoại cháu sẽ rất thương yêu cháu, bọn họ đều là thân nhân của cháu, sẽ đối với cháu rất tốt, so với chú Hạ còn tốt hơn”
“Ông ngoại thật sự sẽ rất tốt với cháu sao?” Hạnh Nhi có chút sợ hãi, “Bọn họ có thể không thích cháu hay không?”
“Sẽ không” Thẩm Miên trấn an nói: “Cháu cùng bọn họ có quan hệ huyết thống, bọn họ thương cháu còn không kịp, sao sẽ không thích cháu?”
Nghe được lời này, Hạnh Nhi an tâm rất nhiều, “Cô xinh đẹp, cô và chú Hạ đều là người tốt, cháu thực thích hai người.”
Hạnh Nhi tuy rằng nhỏ, nhưng cô có thể cảm nhận được đối phương là thích cô, hay là chán ghét cô.
“Cảm ơn” Thẩm Miên cười nói.
Hạnh Nhi cũng cười, nhỏ giọng nói: “Nếu mẹ cũng ôn nhu như cô thì thật tốt.” “Mẹ cháu đối với cháu không tốt sao?” Thẩm Miên thử thăm dò hỏi.
“Mẹ có đôi khi thực chán ghét cháu.” Nói lên việc này, Hạnh Nhi thực thương tâm, “Chỉ có khi chú Hạ ở đó, mẹ mới ôn nhu, cho nên cháu hy vọng chú Hạ ở cùng cháu và mẹ.”
Thẩm Miên nhíu mày, kỳ thật, cô đại khái có thể đoán được nguyên nhân Canh Linh không thích Hạnh Nhi, đổi thành người khác, đại khái cũng không thích đi!
Nhìn thoáng qua Hạ Nam mặt vô biểu tình lái xe, cô mím môi, hỏi: “Anh Hạ, anh trước đó đã phát hiện ra vấn đề này sao?”
“Ừ.” Hạ Nam nhàn nhạt trả lời, “Cho nên sau khi trở về, anh liền điều tra chỗ ở của cha mẹ Canh Linh, Hạnh Nhi ở bên ông ngoại, so với ở cùng Canh Linh thích hợp hơn.”
Thẩm Miên kinh ngạc, hóa ra, anh Hạ đã sớm có tính toán, khó trách khi Hạnh Nhi xuất hiện ở cửa, anh ấy một chút đều không kinh ngạc.
Xe rất nhanh đã tới cửa nhà ba mẹ Linh Canh, bọn họ ở trong một tiểu khu kiểu cũ, một căn phòng hơn một trăm mét vuông, tuy rằng không tính là rất lớn, nhưng ở thủ đô đã thuộc về không tồi.
Hạ Nam ôm Hạnh Nhi, nhẹ nhàng gõ vang cửa phòng, không bao lâu sau, bên trong truyền ra một đạo thanh nữ nhân hơn 50 tuổi.
“Ai đó?”
Theo âm thanh rơi xuống, không bao lâu sau, một nữ nhân nhã nhặn liền mở cửa phòng ra, nhìn thấy Thẩm Miên và Hạ Nam, cô sửng sốt, hỏi, “Hai người tìm ai ”
“Chúng cháu là bạn Canh Linh” Thẩm Miên nhẹ giọng nói.