Chương 1155: Cũng là vì cấp Miên hết giận
Chương 1155: Cũng là vì cấp Miên hết giậnChương 1155: Cũng là vì cấp Miên hết giận
Lục Tư Viễn sờ soạng cái mũi một chút , “Việc này nói ra, có hơi chút dài, sự tình cũng đã qua rất nhiều năm, cậu trước bảo đảm không tức giận, tớ mới có thể nói cho cậu chân tướng”
Trình Phi Dương càng thêm xác định phỏng đoán của chính mình, “Lục Tư Viễn, năm đó có phải cậu là người hạ độc thủ sau lưng tớ hay không?”
Không chờ Lục Tư Viễn trả lời, Dương Tiểu Tế liền nói: “Không cần hỏi cậu ấy, việc này em biết, lúc trước người hành hung anh chính là Tư Viễn, nhưng việc này không trách được cậu ay ai bảo anh lúc ấy không có việc gì lại tìm Miên gây phiền toái?”
Hiện tại, ngẫm lại Trình Phi Dương năm đó, cô vẫn còn một bụng hỏa.
Khi đó Trình Phi Dương xác thật rất đáng ăn đòn, không trách người khác được.
Trình Phi Dương không bình tĩnh, “Khi đó thật là cậu hạ độc thủ? Tớ đã nói mà, tớ cũng không đắc tội với ai, sao sẽ có người đánh tớ.”
“Năm đó cũng là vì trút giận thay Miên” Lục Tư Viễn liếc mắt nhìn Dương Tiểu Tế một cái, cố ý đào hố nói: “Năm đó Dương Tiểu Tế nghe nói cậu bị tớ đánh, rất là vui vẻ, còn tiếc vì không được tham dự vào trong đó.” Vừa nghe vậy, Trình Phi Dương ủy khuất không thôi, “Dương Tiểu Tế, việc này em thế nhưng một lần cũng chưa nhắc tới với anh, mệt anh khi đó còn cống em đi học”
“Khi đó em cũng không biết sau này anh sẽ biến thành bạn trai em” Dương Tiểu Tế biện giải nói: “Nếu biết, em sao có thể để cậu ấy đánh anh!”
Muốn đánh cũng là chính cô đánh, người của chính mình thì chính mình thu thập.
Nghe vậy, trong lòng Trình Phi Dương tức khắc thoải mái hơn một ít.
“Tính là em còn có hơi chút lương tâm.”
Trấn an Trình Phi Dương xong, Dương Tiểu Tế lại vẻ mặt bát quái nhìn Lục Tư Viễn, “Uy, Lục Tư Viễn, đều đã bao nhiêu năm, Miên sắp kết hôn cùng anh Hạ, tớ cũng thoát đời độc thân, cậu bao giờ sẽ tìm đối tượng đây?”
“Sao cậu biết tớ không có?” Lục Tư Viễn từ trong túi lấy di động ra, “Nhìn thấy không, em gái ngoại quốc này đã theo đuổi tớ một năm, nhưng tớ không có hứng thú gì với em ấy, chủ yếu vẫn là muốn tìm một người trong nước, bằng không văn hóa sai biệt quá lớn, về sau gia đình không yên ổn.”
Dương Tiểu Tế vẻ mặt bát quái, ghé vào di động Lục Tư Viễn xem, thấy hai người gần nhau như vậy, Trình Phi Dương ấn Dương Tiểu Tế ở trên ghế.
“Tính tình này của em, nên đi làm paparazzi.”
“Phi, em mới không cần làm paparazzi” Dương Tiểu Te ghét bỏ hu một tiếng.
“Tiểu Tế.” Cửa đột nhiên truyền đến một đạo âm thanh vui sướng.
Mấy người hướng tới cửa nhìn lại, liền thấy một nữ nhân dắt đứa trẻ đứng ở cửa, Dương Tiểu Tế nhăn mày lại, rất có một chút ý tứ ghét bỏ, nhưng cô vẫn ngăn chặn tính tình.
“Sao em lại tới đây?”
Chu Vân dắt con gái đi đến, cười ha hả nói: “Em không phải vì nghe nói chị đóng phim xong trở lại sao? Liền tới thăm chị.”
Dương Tiểu Tế liếc mắt nhìn đứa trẻ trong tay Chu Vân, về phòng cầm một ít đồ ăn cho cô bé, “Em lần này lại đây có chuyện gì?”
“Cũng không có chuyện gì, em chỉ đến thăm chị.” Chu Vân cũng không khách khí, lo chính mình ngồi ở trên ghế đá, ôm con gái ở trên đùi, liền trách giận nói: “Sớm biết vậy, năm đó em đã nghe lời chị, hiện tại cuộc sống cũng không đến mức khổ sở như vậy”
Dương Tiểu Tế nhíu mày, Chu Vân mỗi lần lại đây đều kêu khổ, cô phiền muốn chết, “Năm đó khuyên em, em không nghe, hiện tại còn nói làm gì?”
Năm đó Thẩm Miên xảy ra chuyện, cô cũng không có thời gian quản Chu Vân, vì thế Chu Vân ở lại đây còn chưa có được ba tháng, liền thông đồng với chủ một siêu thị nhỏ, cuối cùng nam nhân đó ly hôn, cưới cô.