Chương 1190: Cô chính là tới đòi nợ
Chương 1190: Cô chính là tới đòi nợChương 1190: Cô chính là tới đòi nợ
Nguyễn Dễ Khiêm gật gật đầu, chờ đến khi Nguyễn Phong vào nhà, hắn liền lái xe trở về nhà, mở cửa liền thấy Nguyễn Linh Ngọc đang ngồi trên sô pha phòng khách, cô rõ ràng là đã khóc, vành mắt hồng hồng, thấy Nguyễn Dễ Khiêm trở về, cô lại xụ mặt giả bộ hiếu thắng.
Nguyễn Dễ Khiêm thở dài một hơi, đi qua ngồi xuống bên cạnh cô, “Ngày mai mẹ muốn ly hôn cùng ba sao?”
“Đúng vậy, mặc kệ nói cái gì, ngày mai mẹ đều phải ly hôn.” Nguyễn Linh Ngọc hừ nói: “Nhiều năm như vậy, mẹ đã chịu đủ rồi, ba con chưa bao giờ làm hết trách nhiệm của một người chồng, đánh mất Miên Nhi, lúc sau đi luôn, cũng mặc kệ mẹ và con, hiện giờ thậm chí còn dùng đạo đức nói mẹ, kỳ thật mẹ biết ba con đã sớm muốn ly hôn cùng mẹ, lúc trước nếu không phải ông nội buộc ba con cưới mẹ, ba con căn bản sẽ không cưới”
“..... Nguyễn Dễ Khiêm nói: “Mẹ, ông nội bà nội đều không còn nữa, sự tình này cũng đừng đề ra.”
Nguyễn Linh Ngọc hừ lạnh một tiếng, nói: “Được, mẹ không đề cập tới, nhưng ý tưởng ly hôn là sẽ không thay đổi.”
“Con biết mẹ sẽ không thay đổi, cho nên lần này cũng không phải muốn khuyên mẹ không cần ly hôn cùng ba, nếu hai người đều quyết định không thể sinh sống cùng nhau, vậy ly hôn cũng tốt” Nguyễn Dễ Khiêm nhàn nhạt nói: “Hiện tại xã hội tân tiến, ý tưởng của mọi người đều thoải mái, nếu thật không có tình cảm, không cần thiết phải ở bên nhau.”
Nguyễn Linh Ngọc còn tưởng rằng Nguyễn Dễ Khiêm là tới khuyên cô, không nghĩ tới Nguyễn Dễ Khiêm là tới khuyên ly hôn, không khuyên hòa giải, cô càng thêm tức giận.
“Là ba con bảo con tới đi? Có phải ba con sợ mẹ lại thay đổi chủ ý, nên bảo con tới khuyên mẹ ly hôn hay không? Mẹ đã biết ba con sớm muốn ly hôn rồi mà, con trở về nói cho ba con, mẹ sẽ không thay đổi chủ ý, lần này mẹ sẽ như hắn mong muốn”
Thấy Nguyễn Linh Ngọc rõ ràng hiểu lầm ý hắn, Nguyễn Dễ Khiêm một trận đau đầu, “Ba con chưa nói gì, ba chỉ bảo con an ủi mẹ.”
“An ủi mẹ làm gì?” Nguyễn Linh Ngọc xụ mặt, “Ly hôn mẹ thực vui vẻ, mẹ không cần bất luận kẻ nào an ủi, ơn dưỡng dục của Nguyễn gia, mẹ đã sớm trả xong rồi, hiện tại mẹ cũng coi như đã được giải thoát.”
Nguyễn Dễ Khiêm thở dài một tiếng, “Nếu mẹ đã nghĩ thông là tốt, con cũng yên tâm.”
Nghĩ nghĩ, hắn lại nói: “Đến lúc Miên kết hôn, hẳn là mẹ sẽ không tới, vậy nên chúng con cũng không mời.”
“,.” Nghe được tên Thẩm Miên, sắc mặt Nguyễn Linh Ngọc biển đổi, “Đừng đề cập đến con bé với mẹ, năm đó mẹ không nên sinh con bé ra, nếu không phải sinh con bé, nhà của chúng ta cũng sẽ không thay đổi thành bộ dáng này, đều là bởi vì con bé, con bé chính là tới đòi nợ.”
Nguyễn Linh Ngọc đổ toàn bộ vấn đề giữa cô và Nguyễn Phong lên người Thẩm Miên.
Nguyễn Dễ Khiêm nhíu mày, “Mẹ, mẹ vẫn có thành kiến lớn như vậy với Miên, kỳ thật con vẫn luôn nghĩ không rõ, vì sao mẹ không thích Miên.”
Lúc trước Thẩm Miên sinh con, Nguyễn Dễ Khiêm cho rằng đây là một cơ hội, Nguyễn Linh Ngọc không chuẩn có thể hòa hảo cùng Thẩm Miên, cơ hội tốt như vậy, hắn thật vất vả mới khuyên được Nguyễn Linh Ngọc đi thăm Miên, không nghĩ tới Nguyễn Linh Ngọc đi đến liền nói lời lạnh nhạt.
“Các người đều bị con bé mê hoặc, mẹ không muốn tranh luận cùng con.” Dù sao Nguyễn Linh Ngọc chính là không thể tiếp thu đứa con gái Thẩm Miên này, thậm chí hy vọng chưa từng sinh ra cô.
Thấy mẹ nhắc tới Thẩm Miên liền kích động, Nguyễn Dễ Khiêm dứt khoát dời đề tài đi.
“Mẹ, dù cho mẹ không tham dự bên Miên, vậy bên Tiểu Nam mẹ cũng không đi sao?”
Hai nhà giao tình tốt như vậy, lại là cưới con gái Nguyễn Linh Ngọc, Nguyễn Linh Ngọc không lộ mặt chẳng phải là chứng minh đồn đãi bên ngoài sao?
Nguyễn Dễ Khiêm không hy vọng người khác dùng đồn đãi Nguyễn gia không tiếp thu Thẩm Miên tới trọng thương cô.