Chương 1198: Chu Lan Phương
Chương 1198: Chu Lan PhươngChương 1198: Chu Lan Phương
Sau khi nói một chút chuyện cũ, Triệu Hân Lan liền bắt đầu trách cứ Chu Tư Vũ, “Đều là bởi vì cậu, là cậu nói nơi này thật tốt, thật tốt, tớ mới lại đây, Chu Tư Vũ, tớ năm đó đối với cậu cũng không tồi đi? Cậu vì sao lại hại tớ như vậy? Ngay cả cô cậu cũng hại, cậu vẫn còn là người sao?”
Chu Tư Vũ biện giải nói: “Tớ lúc trước muốn mang cậu đi hưởng ngày lành, ai biết sẽ như vậy? Cậu xem tớ hiện tại không phải so với cậu còn thảm hơn sao?”
“Đây là cái ngày lành gì?” Triệu Hân Lan lại khóc lên.
Ngoài miệng tuy rằng vẫn luôn oán giận trách cứ Chu Tư Vũ, nhưng không thể không nói, ở nước ngoài xa lạ, Chu Tư Vũ xuất hiện cũng gia tăng một ít an ủi cho cô.
Chu Tư Vũ vén tay áo nói: “Cậu ít nhất ở tại đây cùng Tiểu Long cũng không bị đánh, cậu xem cả người tớ đều là vết thương, bị vợ của nam nhân kia đánh, còn phải dùng thân thể kiếm tiền.”
“Được rồi, các cậu đừng so xem ai khổ hơn nữa” Lục Tư Viễn nghe hai người khóc có hơi chút phiền, “Triệu Hân Lan, cậu có biết Chu Lan Phương ở nơi nào không?”
“Biết” Triệu Hân Lan gật đầu, “Cô ấy vốn dĩ bị bán đến trấn trên, nhưng bởi vì tuổi đã lớn, lại hay kêu trời khóc đất, hơn nữa ngôn ngữ không thông, người ta mua đi mấy tháng liền bán trao tay trở lại, cũng ở trong thôn này, ngày thường có thời gian cô ấy thường xuyên lại đây trò chuyện với tớ, tớ mang các cậu đi tìm cô ấy.”
May người cũng không trì hoãn, trực tiếp đi theo Triệu Hân Lan tìm Chu Lan Phương, đi đại khái vài phút liền nhìn thấy Chu Lan Phương đang trồng rau ở cửa, bởi vì biết trồng rau, sau khi cô bị bán đến nơi này, ít bị đánh hơn, ngày thường chỉ cần nghe lời, trên cơ bản sẽ không bị đánh.
Nhìn thấy mọi người, phản ứng của cô và Triệu Hân Lan không sai biệt lắm, đầu tiên là sửng sốt trong chốc lát, sau đó chính là một trận kêu rên, khóc đòi phải về nước, cùng Thẩm Kiến Hoa ở bên nhau lâu như vậy, cũng không chịu khổ nhiều như 5 năm này, cô không bao giờ muốn ở chỗ này nữa.
Lục Tư Viễn bị cô khóc cho đau đầu, “Các người nếu còn khóc nữa, chúng ta sẽ đi”
Những người này trước kia đối xử với Thẩm Miên như vậy, hắn một chút đều không đồng tình.
Vừa nghe vậy, Chu Lan Phương như được an nút tạm dừng, tiếng khóc lập tức đột nhiên im bặt.
Cô cùng Chu Tư Vũ ôn lại tình cảm cô cháu trong chốc lát, sau đó liền nói sự tình về nước, biết không trở về được, cô trực tiếp tức đến hôn mê, Lục Tư Viễn ấn nhân trung cho cô tỉnh lại.
Chu Lan Phương một hồi lâu mới hoãn lại tỉnh thần, “Tư Vũ! Chúng ta hiện tại phải làm sao?”
Chỉ cần nghĩ đến tương lai đều phải sống như vậy, cô liền không muốn sống nữa.
“Cô, chúng ta nếu không trở ve được, không bằng ba người đoàn kết, về sau cuộc sống chưa chắc sẽ kém” Chu Tư Vũ nói: “Hai người các ngươi ở cùng cháu, chính chúng ta mua một căn nhà ở, không dựa vào nam nhân cũng có thể sinh hoạt”
Dù sao hiện tại đã như vậy, cùng lắm thì lại đi ra ngoài làm sự tình như vậy kiếm ít tiền, ít nhất không cần bị đánh.
Triệu Hân Lan lại cự tuyệt, “Tớ không cần, tớ có con, tớ muốn ở bên con”
Triệu Hân Lan đã thấy rõ cục diện nơi này, mấy nữ nhân dị quốc ở bên này căn bản không có biện pháp sinh tôn độc lập, dù cho hiện tại có chuộc thân được, rất nhanh cũng sẽ bị người khác bán đi, còn không bằng sống như hiện tại, cô hiện tại ít nhất trông con của chính mình, còn không bị đánh.
Chu Lan Phương cũng nói: “Tư Vũ, cô hiện tại tuy rằng mệt một chút, nhưng vẫn còn sống được, nam nhân nhà này không nóng tính, không thường đánh người, cô đã một phen tuổi, không lăn lộn được.”