Chương 1229: Quan hệ hòa hoãn
Chương 1229: Quan hệ hòa hoãnChương 1229: Quan hệ hòa hoãn
Nguyễn Phong biết rõ tính tình của Nguyễn Linh Ngọc, cô đã mở miệng, chính mình nếu không đi vào, Nguyễn Linh Ngọc sẽ cảm thấy thật mất mặt, tính tình sẽ lại đi lên, vì thế gật đầu nói: “Được, anh vừa lúc ngủ ở trên sô pha có chút mỏi eo.”
Thấy hắn phối hợp như vậy, đáy mắt Nguyễn Linh Ngọc hiện ra một tia ý cười, ngoài miệng lại trách cứ: “Ai bảo anh không rên một tiếng ngủ ở phòng khách? Tuy rằng chúng ta đã ly hôn, nhưng nhiều năm vợ chồng như vậy, anh đều biết quan tâm em bị bệnh, em còn có thể tuyệt tình để anh ngủ sô pha sao?”
“Anh không phải là không nghĩ quấy ray em ngủ sao?”
Hai người vừa nói vừa cùng nhau về phòng, bởi vì đều không có buồn ngủ, vì thế lại cùng nhau hàn huyên sự tình khi còn trẻ, cứ như vậy bất tri bất giác cũng không biết đã ngủ từ khi nào.
Ngày hôm sau tỉnh lại, Nguyễn Phong ăn cơm sáng xong, liền chuẩn bị đi nói tin tức tốt này cho Thẩm Miên, Nguyễn Linh Ngọc lại nói: “Nếu Miên muốn từ nơi này xuất giá, trong nhà dù sao cũng phải thu thập lại! Như bây giờ một chút không khí vui mừng cũng không có sao được? Nếu không xuất giá từ nơi này thì thôi, nếu đã xuất giá từ nơi này thì phải thu thập một chút, đừng để truyền ra ngoài người khác nói là em không phải” Nghe được lời này, Nguyễn Phong vội nói: “Mấy ngày tới anh ở lại bên này thu thập trong nhà một chút, thuận tiện chiếu cố em, anh thấy em gần đây gầy đi không ít”
“Anh muốn thu thập trong nhà liền thu thập trong nhà, đừng lấy lý do chiếu cố em” Nguyễn Linh Ngọc xoay người lên lầu.
Biết Nguyễn Linh Ngọc là muốn cho trong nhà có hơi chút không khí vui mừng lại không kéo được mặt mũi xuống từ từ nói, Nguyễn Phong cười đi ra cửa.
Khi tới chỗ Thẩm Miên, Thẩm Miên vừa mới tỉnh lại, buổi sáng Hạ Nam đưa Hạ Tiểu Bắc đi trường học, Thẩm Miên đang ăn cơm sáng, nhìn thấy Nguyễn Phong tới, vội nói: “Ba, ba ăn sáng chưa?”
“Ăn rồi” Nguyễn Phong nói: “Miên, ba lần này lại đây, là muốn nói với con chuyện xuất giá từ trong nhà”
Thẩm Miên cười một chút, “Thấy tâm tình ba tốt như vậy, bác ấy nhất định là đã đáp ứng rồi đúng không?”
Nguyễn Phong cười gật đầu, “Đúng vậy, đã đáp ứng rồi, sau khi ly hôn tính tình cô ấy so với phía trước tốt hơn một ít, có một số việc không cần phải nói, cô cũng có thể suy nghĩ cẩn thận”
Dừng một chút, hắn lại nói: “Miên, ba biết trước kia cô ấy đã làm nhiều sự tình quá phận, cũng không nói con phải quên đi chuyện trước kia tha thứ cho cô ấy, nhưng ba vẫn hy vọng con có thể từ trong nhà vui vui vẻ vẻ xuất giá, đừng có gánh nặng tư tưởng”
“Ba, con hiểu ý ba, ba yên tâm đi! Đây là hôn lễ của con, chỉ cần bác ấy không quá phận con sẽ không lạnh mặt.” Thẩm Miên nhàn nhạt nói.
Nguyễn Phong thở phào nhẹ nhõm, gật đầu nói: “Miên, ba đời này có thể có được một người con gái như con là phúc khí của ba”
Thẩm Miên không quá thích không khí cảm động như vậy, vì thế nói giỡn: “Ba, ba đừng nói như vậy, có thể có ba và anh cũng là phúc khí của con, nếu không có hai người, 5 năm trước người bên ngoài đánh giá con phỏng chừng chỉ càng kém hơn, năm đó con có Tiểu Bắc, ba và anh cũng chưa nói con một câu không phải, cũng đủ làm con cảm ơn rồi”
Rốt cuộc, chưa kết hôn đã có con ở niên đại này cũng không phải dễ dàng được người ta tiếp thu như vậy.
Nói lên sự tình 5 năm trước, Nguyễn Phong có chút cảm khái, “Không nghĩ tới đời này còn có thể nhìn thấy hôn lễ của con và Tiểu Nam, đáng giá.”
Hai người hàn huyên trong chốc lát, ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng đập cửa, Thẩm Miên quay đầu, liền thấy Canh Linh cầm theo lễ vật đứng ở cửa, “Miên” Thẩm Miên và Nguyễn Phong nhìn thoáng qua lẫn nhau, đều có chút ngoài ý muốn.