Chương 1271: Cháu ngoại giống cậu
Chương 1271: Cháu ngoại giống cậuChương 1271: Cháu ngoại giống cậu
Khóe miệng Nguyễn Dễ Khiêm giật giật, “Anh lợi hại”
Thẩm Miên ở một bên cười khẽ, Hạ Tiểu Bắc cũng đi theo cười khanh khách không ngừng.
Nguyễn Dễ Khiêm nhéo khuôn mặt nhỏ của hắn, “Cháu còn cười sao, ngày mai cháu sẽ làm gì?”
Hạ Tiểu Bắc nâng cằm lên kiêu ngạo nói: “Ngày mai cháu và ba ba cùng nhau tới đón mommy.”
Hắn đã thương lượng với ba ba rồi!
Ánh mắt Nguyễn Phong và Nguyễn Dễ Khiêm sáng lên, Nguyễn Dễ Khiêm nói: “Chỉ một mình Tiểu Bắc có hơi chút quá đơn điệu, tìm thêm một bé gái đi!”
Ý ví von kim đồng ngọc nữ.
“Ba cháu đã tìm rồi, là con gái của cô Tiểu Thúy” Hạ Tiểu Bắc nói.
Nguyễn Dễ Khiêm nghe vậy, nói: “Không tồi.”
Mấy người đang trò chuyện, Thẩm Miên đột nhiên cảm thấy đặc biệt buồn ngủ, đôi mắt đều sắp không mở ra được, Hạ Nam lập tức liền chú ý tới trạng thái của cô, nhẹ giọng nói: “Em mệt rồi sao? Anh đưa em đi lên nghỉ ngơi.”
Hạ Nam đỡ Thẩm Miên lên lầu.
Hạ Tiểu Bắc cũng tính toán đi theo, lại bị Nguyễn Dễ Khiêm ngăn lại, “Cháu cũng đừng đi làm bóng đèn, cho người ta một chút không gian riêng tư đi”
Hạ Tiểu Bắc nghe vậy, lại ngồi xuống trên sô pha, “Bác, vậy khi nào bác tìm bác gái cho cháu?”
Nguyễn Dễ Khiêm: “.....” Cháu ngoại cũng tới thúc giục kết hôn.
Nguyễn Phong hừ một tiếng, “Con nhìn xem, ngay cả Tiểu Bắc cũng bắt đầu nhọc lòng hôn sự của con”
Nguyễn Dễ Khiêm điểm điểm cái mũi của Hạ Tiểu Bắc, “Có phải ba cháu dạy cháu nói hay không?”
Ánh mắt Hạ Tiểu Bắc chợt lóe, “Là chính cháu muốn nói, không liên quan đến ba cháu”
Hạ Tiểu Bắc dù sao cũng là một đứa trẻ, chút tâm tư này sao giấu được Nguyễn Dễ Khiêm, hắn nói: “Ba cháu một chút cũng không đặt người anh rể như bác vào mắt, ai! Bác làm anh rể không dễ.”
“Bác, bác cũng đừng ở trước mặt cháu kêu khổ, vô dụng thôi, cháu nhỏ tuổi nhất, là người không có địa vị, không có quyền lên tiếng nhất trong nhà.” Hạ Tiểu Bắc nói.
Thẩm Miên bật cười, “Nếu anh của em nghe được lời này cũng không biết sẽ là phản ứng gì”
“Những lời này anh ấy nhất định sẽ không phản bác” Hạ Nam thập phần khẳng định. Thẩm Miên cười cười, cầm quân áo đi tắm rửa, khi ra tới phát hiện Hạ Nam vẫn còn ở trong phòng, cô có chút ngoài ý muốn, “sao anh vẫn còn ở đây?”
“Em ngủ thì anh lại đi xuống”
Nguyễn Phong bị Hạ Tiểu Bắc chọc cười ha ha, “Ai nói Tiểu Bắc không có quyền lên tiếng? Ở chỗ này Tiểu Bắc nói chuyện là dùng được nhất.”
“Cháu yêu ông ngoại nhất.” Hạ Tiểu Bắc vui vẻ ôm lấy Nguyễn Phong.