Chương 141: Tin tức tốt
Chương 141: Tin tức tốtChương 141: Tin tức tốt
“Chị, sao chị không ăn đi? Cái này nấu ăn rất ngon” Chu Tư Vũ nhét trứng gà vào trong tay Thẩm Miên, “Về sau em có đồ ăn ngon gì đều sẽ phân cho chị một nửa, dưỡng chị cho thật đẹp, về sau chị có thể gả vào trong thành phố.”
“Nhanh lên đi thôi! Nếu chậm nữa sẽ bị muộn.” Thẩm Miên cầm trứng gà, ngồi ở trên ghế sau xe đạp.
Có trứng gà ăn, còn có xe đạp ngồi, cô mới sẽ không ngốc đến mức không ăn không ngồi.
“Tốt”
Chu Tư Vũ cưỡi lên xe, câu được câu không nói cho Thẩm Miên nghe trong thành phố tốt như nào, nhưng cô rốt cuộc mới đi qua vài lần, nói cũng không quá hoàn thiện, chỉ lựa địa phương cô cho rằng tốt để nói.
Tỷ như, trong thành phố đều là đường nhựa, trời mưa trên chân sẽ không có bùn, lái xe không điên người, còn có rất nhiều ô tô, cùng một loại gọi là xe buýt ......
Thẩm Miên an tĩnh nghe, ăn trứng gà.
Nửa đường gặp được Lục Tư Viễn, hắn đỡ xe đạp đứng ở ven đường chờ Thẩm Miên, nhìn thấy Thẩm Miên ngồi ở trên xe đạp Chu Tư Vũ, còn nói chuyện không ngừng, không khỏi hừ một tiếng.
Xe Chu Tư Vũ cũng dám ngồi, không sợ nửa đường bị ném xuống sao?
Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng thấy hai người không có ý tứ dừng lại, hắn liền cưỡi lên xe đạp đi theo sau hai người.
Khi sắp đến trường học, lòng bàn chân Lục Tư Viễn bay nhanh dẫm vài cái, trực tiếp ném hai người ở phía sau, chờ đến khi Chu Tư Vũ ngừng xe đạp, hắn đuổi theo Thẩm Miên.
Chỉ chỉ phương hướng Chu Tư Vũ, lại chỉ chỉ đầu mình, “nơi này của ngươi không có vấn đề gì chứ?”
Thẩm Miên trợn trắng mắt, “Ngươi có bệnh, ta mới không có bệnh”
Trứng gà ở niên đại này rất quý giá.
Phụ nữ sinh con ở cữ, ăn được mười quả tám quả cũng tính là nhiều, Chu Tư Vũ mới mười lăm tuổi, vì lấy lòng cô, có thể nhịn xuống ham muốn ăn uống.
Có thể thấy, Chu Tư Vũ là một người hiểu được lấy hay bỏ cỡ nào.
“Ngươi đừng lấy ta so với ngươi” Lục Tư Viễn không cao hứng nhíu nhíu mày.
“Làm ra vẻ.”
Ném cho hắn một cái bóng lưng, Thẩm Miên đi nhanh vào phòng học.
Thi xong, mọi người đều thả lỏng xuống, không có không khí khẩn trương trước khi thi, cãi cọ ầm T, đều đang nói chuyện trên trời dưới bể, đại bộ phận là oán giận đề thi năm nay quá khó.
Còn có chính là suy đoán phần thưởng tiến bộ sẽ bị ai bắt được.
Vương Lăng Lăng cùng Triệu Hân Lan cũng đang thảo luận vấn đề này, thế cho nên khi Thẩm Miên tiến vào phòng học, các cô cũng chưa chú ý tới, bằng không khẳng định sẽ ném cho cô một cái xem thường.
Chu Tư Vũ tiến vào phòng học, đã bị Vương Lăng Lăng kêu qua, “Ngươi cảm thấy phần thưởng tiến bộ ai có thể bắt được?”
“Ngươi đi!” Chu Tư Vũ thở dài một hơi, ủ rũ cụp đuôi nói, “Ta lần này thi chẳng ra gì, có mấy đề đều là làm linh tỉnh”
“Ta ngữ văn thi không tốt lắm, toán học cũng không tốt lắm, tiếng Anh càng không cần phải nói, lần này chỉ sợ cũng không phải là ta” Vương Lăng Lăng vẻ mặt u sầu, trước đó còn mong lấy được phần thưởng tiến bộ trở về làm người trong nhà vui vẻ, còn may là cô chưa cùng trong nhà đề cập đến việc này.
“Các ngươi đều lấy không được, ta càng không cần phải nói” Triệu Hân Lan buông tay.
“Vậy cũng không nhất định, lần này so chính là xem ai tiến bộ lớn hơn, không phải thành tích..... ”
Vương Lăng Lăng còn chưa nói xong, Tô Tiểu Hồng liền từ bên ngoài vội vã chạy vào, bởi vì chạy quá gấp, còn đánh vào bàn học Vương Lăng Lăng, mới dừng xe lại, mặt cô deu mệt đến đỏ bừng, thở hổn hển nói.
“Ta nói cho các ngươi một tin tức tốt.”
“Tin tức tốt gì?” Chu Tư Vũ hỏi.
“Ta vừa mới đi WC ra, đụng tới.....” Tô Tiểu Hồng nuốt một ngụm nước miếng, “Đụng tới Đỗ Hiểu Huy từ WC nam đi ra, hắn nói cùng người khác, buổi sáng hôm nay không nói bài thi, đợi lát nữa sẽ phải đến sân thể dục tập hợp......”