Chương 168: Nghi ngờ
Chương 168: Nghi ngờChương 168: Nghi ngờ
Thẩm Miên như nghe một chuyện cực kỳ buồn cười, cô không nhịn được cười một chút.
“Là Tư Vũ nói cho mọi người như vậy?”
Không thể không nói, cô rất kinh ngạc.
Loại chuyện này, Chu Tư Vũ lấy đâu ra mặt mũi lớn như vậy, ôm công lao này đến trên người chính mình?
“Chị, em ban đầu thật sự không tính toán nói cho chị, em muốn chị vui vẻ một chút” Sự tình đã tới một bước này, Chu Tư Vũ dứt khoát hào phóng thừa nhận, “Chị ngẫm lại xem, dựa theo điều kiện trong nhà, còn có thành tích học tập của chị, nơi nào có khả năng chị được giúp đỡ chứ?”
Ban đầu, Chu Tư Vũ đã thống nhất với Vương Lăng Lăng các cô là tách ra hành động, xoá danh ngạch của Thẩm Miên, nhưng kết quả sau khi Vương Lăng Lăng từ văn phòng hiệu trưởng ra tới, liền nói cho cô, hiệu trưởng nói không thay đổi danh ngạch được.
Hạ Nam bên này cũng trực tiếp rời đi, hẳn là cảm thấy không đáng vì một danh ngạch mà đi tìm hiệu trưởng, nhưng nhận rõ cách làm người của Thẩm Miên, về sau nhất định sẽ không đối xử tốt với Thẩm Miên nữa.
Nhưng để Thẩm Miên mang theo tin tức tốt này về dỗ cho Thẩm Kiến Hoa vui vẻ, cô lại cảm thấy không cam lòng, vì thế liên nghĩ ra một lý do thoái thác như vậy.
Chuyện này, Thẩm Miên khẳng định không dám tìm hiệu trưởng đối chất, dượng và cô của cô cũng sẽ không đồng ý cho Thẩm Miên đi tìm, cho nên Chu Tư Vũ nhận định Thẩm Miên không chọc thủng được.
Dù cho hoài nghỉ lời cô nói là giả, cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn.
Thẩm Kiến Hoa cũng đi theo nói, “trong nhà mợ cả con nhiều con, cuộc sống tương đối khó khăn, thành tích học tập của Tư Vũ lại tốt, hiệu trưởng sợ nhà chúng ta không cung cấp nuôi dưỡng con bé, con bé sẽ không được đi học nữa, cho nên giúp đỡ con bé.”
Lúc ấy, khi Chu Tư Vũ trở về, nói Thẩm Miên được giúp đỡ, hắn đã không tin, tình huống trong nhà căn bản không đạt tới tiêu chuẩn kia.
Sau đó, Chu Tư Vũ lại bộ dáng muốn nói lại thôi, ở dưới sự truy vấn của hắn, mới nói lời thật, hắn mới cảm thấy sự tình có thể giải thích thông.
Thật là làm khó đứa nhỏ Tư Vũ này hiểu chuyện như vậy.
Thẩm Miên cười lạnh một tiếng, Chu Tư Vũ cũng thật dám nói!
“Ngươi đây là gì thái độ?” Chu Lan Phương trừng mắt nhìn Thẩm Miên một cái, “Ngươi phải nhớ kỹ, ngươi về sau dù cho cầm bằng tốt nghiệp sơ tam, kia cũng là Tư Vũ giúp ngươi lấy, ngươi mới có mệnh lấy”
Hết thảy những thứ này đều là Tư Vũ cho cô.
“Không phải chị hướng về đứa trẻ nhà mình, Miên nhà em thật sự phải học tập Tư Vũ” Dương Quế Phân phiết miệng nói với Thẩm Kiến Hoa, “Em xem Tư Vũ hiểu chuyện như vậy, còn con bé là cái thái độ gì? Giống như người khác thiếu cô mấy trăm mao vậy.”
Tư Vũ nhà cô ngốc, có chuyện tốt như vậy, một hai phải nhường danh ngạch cho Thẩm Miên, cũng may học phí không cần cô trả, bằng không nhất định phải mắng chết con bé.
Thẩm Kiến Hoa cũng cảm thấy thái độ Thẩm Miên không đúng, em gái giúp cô như vậy, cô chẳng những không nói lời cảm ơn, còn vẻ mặt lạnh lùng, cười thực châm chọc.
Hắn cảm thấy cần phải giáo dục Thẩm Miên hai câu, “Miên, con không cảm thấy, con hẳn nên cảm ơn Tư Vũ sao?”
Đứa trẻ không hiểu chuyện, là người lớn cần phải dẫn đường.
“Dượng, chúng ta đều là người trong nhà, nói cảm ơn thì quá khách khí” Chu Tư Vũ lại bắt đầu giả vờ làm người tốt.
Chu Lan Phương cùng Dương Quế Phân thấy Thẩm Kiến Hoa muốn giáo dục Thẩm Miên, đều là vẻ mặt chờ mong. Con oắt chết tiệt kia phải được giáo dục cho tốt, bằng không có thể lật trời.
Đối mặt với tâm mắt của mấy người, Thẩm Miên lộ ra biểu tình nghi hoặc, “Ba, con không phải không hiểu cảm ơn, con chỉ là rất tò mò, trước hôm nay, đến giáo viên của con cũng không biết danh sách học sinh được giúp đỡ, Tư Vũ sao lại biết trước như vậy, lại đi nói cùng hiệu trưởng?”
Không chờ Thẩm Kiến Hoa nói chuyện, cô nói thêm, “danh ngạch, đều là ông chủ lớn trong thành phố tự mình xem qua, tuyên bố trước mặt toàn bộ học sinh, nếu có cải biến, ông chủ lớn trong thành phố sẽ không có ý kiến sao?”