Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt (Dịch Full)

Chương 176 - Chuong 176: Dien Doat

Chuong 176: Dien doat Chuong 176: Dien doatChuong 176: Dien doat

Trước khi bán bí đao, cô còn làm tính toán cho trường hợp tệ nhất, tỷ như không bán được bí đao.

Dựa theo tình huống hiện tại tới xem, cô có thể thả lại tim vào trong bụng đi.

Tiền vốn bí đao, đã thu trở lại.

Lục Tư Viễn đưa xong bí đao trở về, mơ hồ một vòng, thời điểm đi còn bình thường, trở về, liên không nhìn thấy Thẩm Miên, chỉ thấy một đám bác gái, vây kín mít quầy hàng của bọn họ.

Thân ảnh nhỏ xinh của Thẩm Miên, bị bao phủ ở trong đám người, một chút bóng dáng cũng không nhìn thấy.

Còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì, hắn sốt ruột chen vào bên trong, lại bị một bác gái đẩy ra.

“Chúng ta đều tới trước ngươi, ngươi muốn mua thì xếp hàng đi, đừng chen”

Lục Tư Viễn: “......”

Đây đều là tới mua bí đao?

Biết không phải người đến tìm việc, hắn cũng không hoảng hốt, vòng đến mặt sau đi tới trước xe bò, sau đó mới nhìn thấy Thẩm Miên bị vây quanh trong đám người, mọi người ba chân bốn cẳng bảo cô cắt bí đao, cô một chút cũng không nóng nảy, không loạn, vừa cắt bí, vừa lấy tiền, trong miệng còn nói. “Sot tre là ông ngoại ta tự đan, lên phố bán đồ ăn gì đó đặc biệt tiện, giá cả còn rẻ, mọi người mua bí đao muốn nhìn một chút, có thể đến phía sau xem”

Người quá nhiều, Thẩm Miên không dám đưa sọt qua, tâm phòng người không thể không có, người xấu khi nào cũng có, vạn nhất người khác trộm đi một cái, một xe bí đao đều bán không công.

Lục Tư Viễn sau đó mới chú ý tới, Thẩm Miên không chỉ bán ba quả bí đao, còn bán hai cái sot tre.

“Sot tre này không tôi, cầm đi mua đồ ăn rất thuận tiện.” Một bác gái mua bí đao xong, vòng đến mặt sau xem sọt tre, Thẩm Miên để lại một cái tâm nhãn, quay lại nhìn một cái, sợ bác gái đừng mượn gió bẻ măng, kết quả vừa quay lại, liền thấy Lục Tư Viễn đứng ngây ngốc ở kia.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

“Đừng đứng đó nữa, không thấy người ta muốn mua sọt tre sao?”

Nghe vậy, bác gái nói với Lục Tư Viễn: “Cháu cứ đi giúp cô gái nhỏ bán bí đao đi, ta trước nhìn xem sọt tre có được không đã.”

Người lớn tuổi mua đồ chính là như vậy, luôn thích sờ thật lâu, cô cũng không có chuyện gì, không vội mua.

“Bác cứ chậm rãi xem.”

Lục Tư Viễn cầm lấy dao trên mặt đất, bắt đầu dựa theo yêu cầu của người khác cắt bí đao, Thẩm Miên phụ trách cân bí, các bác gái mua đồ đều có một thói quen, sợ Thẩm Miên cân thiếu, sẽ yêu cầu xem cân một chút.

Thẩm Miên tình nguyện ăn mệt chút, cũng sẽ không thiếu cho người khác.

Niên đại này, bác trai bác gái chính là đại biểu truyền tin cường đại nhất, các cô mua xong về nhà thích cân lại một lần nữa, nếu cân đúng, vậy toàn bộ tiểu khu đều biết ngươi bán hàng thành thật.

Tương phản, nếu ngươi thiếu cho cô một chút, vậy sẽ khiến nhiều người tức giận, sinh ý tại đây cũng không làm được lâu dài.

Gặp phải người khó chơi một chút, còn dẫn theo người đến tìm cô.

Người đều là như thế này, nhìn thấy người khác vây quanh mua, liền cảm thấy tốt, lợi ích thực tế, nếu không mua, giống như sẽ bị thiệt, mua người cứ đi một đợt lại một đợt.

Tám quả bí đao, trong ngắn ngủn không đến hai giờ, đã trở thành hư không.

Ngay cả sọt của Lục Tư Viễn, cũng bán chỉ còn lại có một cái.

Chờ khi người mua đều đã di hết, Lục Tư Viễn vẫn chưa lấy lại được tinh thần, hắn tới trong thành phố bán nhiều lần như vậy, còn lần đầu tiên thấy tình cảnh này.

Kỳ thật, hắn có chút không nghĩ ra, một đồ ăn thực thường thấy ở nông gia, ở trong thành phố cùng ở nông thôn, đều không tính là hiếm lạ, như thế nào cắt ra một chút, đã bị tranh đoạt điên đảo.
Bình Luận (0)
Comment