Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt (Dịch Full)

Chương 180 - Chương 180: Kết Phường 2

Chương 180: Kết phường 2 Chương 180: Kết phường 2Chương 180: Kết phường 2

Mắt Lục Tư Viễn sáng rực lên, xác thật là một phương pháp hay.

Ở nông thôn gần như nhà nào cũng nuôi gà vịt, đặc biệt là một ít người lớn tuổi, chính mình không nỡ ăn, trứng gà cũng không nhiều lắm, cũng không tiện cầm đi bán, nếu có người đi thu mua, bọn họ khẳng định rất vui lòng dùng trứng gà đổi lấy tiền.

Mấu chốt nhất chính là, trứng gà không chiếm diện tích, không giống bí đao, tùy tiện mấy quả đã chiếm đầy xe bò.

“Ngoại trừ trứng gà, ngươi cảm thấy còn có thể bán cái gì nữa?” Vừa rồi Thẩm Miên nói, ngoại trừ bí đao, còn có thể bán thứ khác, nhưng hắn thật nghĩ không ra còn có thể bán cái gì.

“Cái này.....” Thẩm Miên bị hỏi đến nghẹn họng, cô nheo nheo mắt, làm bộ dáng tự hỏi, đột nhiên ánh mắt sáng lên, “Trong nhà không phải đều thích phơi khoai lang đỏ khô sao? Ta cảm thấy cái này cũng khá dễ bán, còn có măng khô, dưa chua nữa”

Mấy thứ này, đều dễ thấy ở nông thôn, người thành phố không có đồng ruộng, không có phương tiện để làm.

Người thành phố nếu thích ăn mấy thứ này, đại bộ phận đều là phải nhờ thân thích ở nông thôn đưa, nhưng không thể mỗi ngày đều trông cậy vào người khác đưa được, trong thành phố cũng không có ai bán thứ này, nếu bọn họ mang vào trong thành phố bán, khẳng định sẽ bán rất chạy.

Lục Tư Viễn cảm thấy chính mình giống như thông suốt, “Tương hột có thể bán không?”

Chi phí làm tương hột rất thấp, nhưng ăn rất ngon, cũng là nông gia thích làm.

“Đương nhiên có thể.” Đây chính là thứ tốt, đặc biệt là ở nông thôn làm, đều ăn rất ngon, khẩu vị này, dù ở thế kỷ 21, muốn mua cũng không mua được.

Thương gia đều là đánh thanh danh nhà mình làm, sản xuất số lượng lớn, căn bản không có hương vị của mẹ.

“Nhưng thứ này, khẩu vị mỗi người làm đều không giống nhau, chúng ta thu mua như thế nào?” Lục Tư Viễn lại dâng lên một nghi vấn, không phải cùng một nhà làm, khẩu vị không giống nhau, cũng không thể đặt ở trong cùng một cái bình.

“Ngươi đúng là chậm tiêu.” Thẩm Miên gõ trán hắn một chút, “Tương hột không giống nhau, chúng ta liền dùng bình đựng không giống nhau, người khác thích khẩu vị gì, liền mua khẩu vị đó.”

Lục Tư Viễn bị gõ một chút, vừa định phát giận, đã bị lời Thẩm Miên nói áp cho hỏa khí đi xuống.

Hai người thương lượng bán cái này, bán cái kia, đột nhiên cảm thấy, giống như thứ gì ở nông thôn, chỉ cần bị bọn họ khuân vác đi, liền đều có thể kiếm ra tiền. Càng nói càng vui vẻ, tâm tư Lục Tư Viễn vừa động, dứt khoát đề nghị, “Bằng không chúng ta dứt khoát kết phường đi, chia đôi”

Cứ như vậy, bọn họ liền không cần tách ra tính sổ, quá phiền toái.

“Ta cũng đang có ý này” Thẩm Miên gần như không có do dự, trực tiếp liền đáp ứng, nhưng đối với việc phân phối này, cô có ý nghĩ của chính mình, “Bốn sáu đi! Ta bốn ngươi sáu.”

Xe bò là của nhà Lục Tư Viễn, phương diện xuất lực, cô cũng không có ra nhiều như Lục Tư Viễn, về sau thu mua còn cần nhờ Lục Tư Viễn ra mặt.

Cô không nghĩ bởi vì Lục Tư Viễn còn nhỏ, liền chiếm tiện nghi của hắn.

“Ta nói năm- năm liền năm-năm.”

Thái độ Lục Tư Viễn rất kiên quyết.

Hai người tranh chấp một hồi, Thẩm Miên tranh chấp không nổi hắn, liền đáp ứng xuống dưới.

Cô nghĩ thầm, về sau kiếm lời, liền mua thực phẩm dinh dưỡng cho ông ngoại Lục.

Lục Tư Viễn liếc mắt nhìn khuôn mặt nhỏ gầy ba ba của Thẩm Miên, trong lòng cũng suy nghĩ, về sau kiếm lời, phải bồi bổ cho cô, nhìn cô gầy như vậy, giống như trong nhà không có cơm ăn vậy.

Hai người trở lại nhà họ Lục, Lục Tư Viễn liền chui đầu vào trong phòng bếp, ông ngoại Lục đã lớn tuổi, lỗ tai không dễ sử dụng, hắn cảm thấy người già rôi, dễ dàng khiến người ghét bỏ, cho nên cũng không đi quấy rầy hai người.
Bình Luận (0)
Comment