Chương 191: Cho cô một đôi vớ
Chương 191: Cho cô một đôi vớChương 191: Cho cô một đôi vớ
“...” Lời này nghe là không sai, nhưng đối thượng với tâm mắt của con gái, Thẩm Kiến Hoa vẫn chột dạ mặt đỏ bừng.
Hắn hôm nay mới nói, phải bồi thường cho Thẩm Miên.
Chu Tư Vũ cũng thực nhạy bén phát hiện không khí không đúng, cô cởi quần áo, ra vẻ rộng lượng nói, “Dượng, bằng không, cháu đưa quần áo của cháu cho chị mặc đi?”
Chu Lan Phương mau nói, “Đây là mẹ cháu mua cho cháu, đưa cho nó mặc làm gì? Vóc dáng nó nhỏ mặc vào như bơi bên trong sao?”
“Cháu cứ giữ lấy mặc là được.” Thẩm Kiến Hoa đương nhiên sẽ không để Chu Tư Vũ đưa quần áo cho Thẩm Miên, đây là Dương Quế Phân mua.
“Nhưng chị.....” Chu Tư Vũ muốn nói lại thôi nhìn về phía Thẩm Miên.
Thẩm Miên vẫn luôn trầm mặc, nhìn bọn họ hoà thuận vui vẻ nửa ngày, nội tâm đã sớm không hề gợn sóng.
“Ba, không cần mua quần áo mới cho con, chiếc Quân Đại Y này của con rất ấm áp.”
Chu Lan Phương căn bản không có khả năng mua quần áo mới cho cô, lời này cô chính mình nói ra, còn có thể làm cho Thẩm Kiến Hoa cảm thấy cô hiểu chuyện. Hiện tại, Thẩm Miên biết làm như thế nào mới có lợi lớn nhất cho chính mình.
“Miên......”
Thẩm Kiến Hoa hơi há mồm, muốn nói cái gì đó nhưng không nói ra được.
Chu Tư Vũ thấy thế, tựa hồ nghĩ đến điều gì, vội vàng nhắc nhở, “Cô, không phải cô mua một đôi vớ mới cho chị sao?”
“Ngươi mua vớ mới cho Miên?” Ngữ khí Thẩm Kiến Hoa cất cao hơn một ít, thân sắc cũng đẹp hơn vừa rồi.
Chu Lan Phương: “......”
Vớ nơi nào là mua cho Thẩm Miên?
Đó là mua cho chính mình, hôm nay cô cùng các chị dâu đi đến chợ bán sỉ, mua 30 đôi vớ, giá cả so với ở trấn trên rẻ hơn một nửa, vì thế mấy người kết phường mua 30 đôi, sau đó chia cho mỗi người mấy đôi.
Dụng ý của Chu Tư Vũ, cô cũng đã hiểu, vì thế không tình nguyện rút vớ ra, ném một đôi cho Thẩm Miên.
“Này, đây là mua cho ngươi.”
“Ngươi xem ngươi này, mua cho Miên cũng không lấy ra sớm.” Thẩm Kiến Hoa làm bộ làm tịch trách cứ một câu, sau đó vội vàng hỏi, “Miên, con nhìn xem có thích hay không?”
Vợ còn tính là có hơi chút đúng mực, biết mua đồ cho đứa trẻ, điểm này làm cho trong lòng Thẩm Kiến Hoa thoải mái hơn một ít.
Tuy rằng vớ không phải cái gì đáng giá , nhưng cuối cùng cũng không thiếu phần cho con gái, trên mặt cùng trong lòng hắn cũng thoải mái hơn.
“Thích”
Thẩm Miên cầm vớ, trong lòng phát ra một tiếng cười lạnh.
Mẹ cô chính là như vậy, biết như thế nào mới có thể không chạm vào điểm mấu chốt của ba, từ thái độ của hắn xem, giờ phút này trong lòng nhất định lại đang khen Chu Lan Phương biết làm việc.
Thẩm Kiến Hoa nhìn thoáng qua đồng hồ trên tường, duỗi tay cởi quần áo ra đặt ở trong lòng Chu Lan Phương, “Quần áo đừng làm dơ, đem vào trong phòng đi, ta đi nấu cơm”
“Dượng, cháu đi nhóm lửa cho dượng”
Chu Tư Vũ đại hiến ân cần.
Thấy trên người cô mặc quần áo mới, Thẩm Kiến Hoa sợ cô làm do, vì thế nói, “Cháu đi ra ngoài một ngày cũng mệt rồi, đi nghỉ ngơi đi! Miên, con đi giúp ba nhóm lửa đi!”
Thần sắc trong đáy mắt Thẩm Miên ám ám, ba cô đây là quên mất, hôm nay cô cũng đi làm nguyên một ngày đi?
Không nghĩ so đo này đó, Thẩm Miên đi theo phía sau Thẩm Kiến Hoa đến phòng bếp. Cơm chiêu Thẩm Kiến Hoa nấu một chút cháo khoai lang đỏ, khi ăn cơm, hắn thuận tiện nói chuyện Thẩm Miên sắp đi làm, nghe nói Thẩm Miên có thể kiếm tiền, Chu Lan Phương không nói hai lời liền đáp ứng.
Cô còn không yên tâm dặn dò Thẩm Miên, “Ngươi đừng có mà lười biếng, phải chăm chỉ làm việc, nếu còn chưa có khai giảng đã bị người đuổi trở về, xem ta thu thập ngươi như thế nào.”