Chương 214: Nói mạnh miệng lật xe
Chương 214: Nói mạnh miệng lật xeChương 214: Nói mạnh miệng lật xe
“Không sao.” sắc mặt Thẩm Kiến Hoa không quá đẹp, cũng không có tâm tư nhiều lời với cô, tránh vợ Trương, đi về nhà.
Vợ Trương càng tò mò, một phen giữ chặt Thẩm Miên cũng đang tính toán chạy lấy người.
“Miên, cháu nói cho thím nghe, đã phát sinh chuyện gì thế?”
“Khả năng là do Tư Vũ không bắt được phần thưởng tiến bộ, nên không mấy vui vẻ đi!” Thẩm Miên nhún vai, tỏ vẻ cô cũng thực bất đắc dĩ.
“Tư Vũ không bắt được phần thưởng tiến bộ?” Vợ Trương như là nghe được tin tức lớn, tóm tay Thẩm Miên càng chặt hơn, sợ cô chưa nói xong đã đi rồi, “việc này là sao? Không phải nói phần thưởng tiến bộ là của Tư Vũ sao? Sao còn chạy được?”
Ngày đó Chu Lan Phương ở trong nhà nói chắc chắn như vậy, cô cho rằng đây là sự tình trường học đã thông tri, sao còn thay đổi được?
Thẩm Miên chớp chớp mắt, “Nói mạnh miệng bị lật xe”
Vợ Trương: “......”
Làm nửa ngày hoá ra phần thưởng tiến bộ cũng chưa có định ra, là Chu Lan Phương cao hứng sớm!
Cô cảm thấy thập phần hả giận, ngày đó Chu Lan Phương khoe khoang như vậy, cô đã có hơi chút không nhìn nổi, lúc này là tự dọn cục đá đập chân mình, truyền ra ngoài, không phải sẽ bị người cười chết sao!
Khóe miệng vợ Trương gợi lên một tia tươi cười trào phúng, thuận miệng hỏi một câu, “Phần thưởng tiến bộ thuộc về ai?”
“Cháu”
“Cái gì?”
“Cháu nhận được.”
“Cháu?”
“Vâng” Thẩm Miên gật gật đầu, ngữ khí bình đạm nói, “Là cháu.”
Vợ Trương: “......”
Cô hoài nghi lỗ tai của chính mình có vấn đề, Thẩm Miên nhận được? Việc này sao có khả năng chứ?
Mỗi lần kết quả thi của Thẩm Miên vừa ra tới, Chu Lan Phương đều cầm phiếu điểm thét to cả thôn, nói Thẩm Miên lại thi thứ nhất đếm ngược, trong thôn ai mà không biết!
Nhưng vừa rồi Thẩm Miên thế nhưng nói, phần thưởng tiến bộ là của cô, nói cho ai nghe, ai cũng không tin!
Thẩm Miên nhìn thần sắc của cô, từ trong túi lấy ra ba đồng tiền, “Thím, cháu cũng không phải là nói mạnh miệng, tiền đều ở trên tay cháu.” “Thật là cháu nhận được?” Tiền đều đã ở trước mắt, vợ Trương không tin cũng phải tin, “Miên, cháu có thể nha! Mẹ cháu cứ nói cháu thành tích không tốt, đều là nói bậy đi?”
Thành tích không tốt, sao có thể bắt được thưởng chứ?
Nói thật, phần thưởng này bị Thẩm Miên lấy được, cô còn rất cao hứng, cô chính là không thể nhìn được dáng vẻ đắc ý của Chu Lan Phương.
Cháu gái còn chưa có thi đậu đại học, cái đuôi của Chu Lan Phương đã mau nhếch lên, nếu thi đậu còn như thế nào nữa?
Ánh mắt Thẩm Miên chợt lóe, giả vờ bất đắc dĩ thở dài một hơi, “Còn không bằng để Tư Vũ nhận, thím xem cháu được nhận phần thưởng, người nhà cháu không có một ai vui vẻ.”
Trước khi Thẩm Miên nói, vợ Trương cũng không chú ý, cô vừa nhắc nhở, ngẫm lại thật đúng là như vậy.
Chu Lan Phương này bất công cũng quá nghiêm trọng.
Cô liền cảm thấy, Thẩm Miên so với Chu Tư Vũ ngoan hơn nhiều, ngày thường không hé răng, không ra ngoài chơi, ít tâm nhãn.
“Miên, mẹ cháu đầu óc hồ đồ, cháu cũng đừng thương tâm, chăm chỉ học tập, cháu về sau có khi thành tích còn tốt hơn Tư Vũ ”
“Vâng” Thẩm Miên gật gật đầu, “Thím, cháu đi về trước.”
Vợ Trương sau đó mới chú ý tới, chính mình vẫn đang bắt lấy cánh tay Thẩm Miên, cô ngượng ngùng cười một chút, buông tay ra, “Vậy cháu chạy nhanh trở về đi!”
Đợi Thẩm Miên rời đi, vợ Trương liền gấp không chờ nổi trở về nhà, tản tin tức này đi ra ngoài.
Thẩm Miên vê đến nhà, Thẩm Kiến Hoa cùng Chu Lan Phương đang cãi nhau, Chu Tư Vũ ở trong phòng khóc chết đi sống lại.
Hai người cãi tương đối lớn, Thẩm Kiến Hoa đạp hư một cái ghế, mới chấn trụ được Chu Lan Phương la lối khóc lóc.