Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt (Dịch Full)

Chương 236 - Chương 236: Như Thế Nào Lại Là Ngươi?

Chương 236: Như thế nào lại là ngươi? Chương 236: Như thế nào lại là ngươi?Chương 236: Như thế nào lại là ngươi?

“Tư Viễn”

Nhìn thấy Lục Tư Viễn, Thẩm Miên hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.

Có Lục Tư Viễn ở đây, cô sẽ không sợ.

Vóc dáng Lục Tư Viễn không lùn, thân hình cũng ổn, Từ Hải Dương không đánh lại Lục Tư Viễn.

Lục Tư Viễn mạnh mẽ bóp phanh, trực tiếp ngừng ở giữa hai người, hoàn toàn ngăn cách Thẩm Miên cùng Từ Hải Dương.

Thấy rõ là Từ Hải Dương, sắc mặt hắn trầm xuống.

“Như thế nào lại là anh?”

Lần trước Thẩm Miên nói với hắn chuyện với Từ Hải Dương, hắn đã cảm thấy Từ Hải Dương không phải người tốt gì, không nghĩ tới hiện tại lại tới dây dưa Thẩm Miên.

Vừa rồi còn lôi lôi kéo kéo Thẩm Miên, may mắn hắn chạy tới kịp thời.

“Vì sao không thể là tao?”

Từ Hải Dương tin lời Chu Tư Vũ nói, cho rằng Lục Tư Viễn là bạn trai của Thẩm Miên, cho nên giờ phút này đối với Lục Tư Viễn có một ít địch ý.

Cảm thấy ở trước mặt Thẩm Miên, càng không thể yếu thế, nhất định phải ở trên khí thế ngăn chặn Lục Tư Viễn, làm Thẩm Miên biết, ở bên cạnh loại oắt con choai choai như Lục Tư Viễn, căn bản không thú vị.

“Anh vừa mới lôi kéo bạn ấy làm gì?” Lục Tư Viễn trừng mắt với Từ Hải Dương, một chút cũng không e ngại hắn.

“Đây là sự tình giữa tao cùng Miên, có quan hệ gì tới mày?” Từ Hải Dương cố ý dùng một loại ngữ khí thân mật để nói về quan hệ với Thẩm Miên.

Thẩm Miên nghe ra ý tứ trong lời nói của Từ Hải Dương, môi nhấp một cái, nói thẳng: “Cậu ấy là bạn học của tôi, anh nửa đường quấy rầy tôi, anh bảo cậu ấy có quan hệ hay không?”

Bạn học?

Thấy Thẩm Miên không thừa nhận Lục Tư Viễn là bạn trai cô, Từ Hải Dương cười, duỗi tay điểm điểm ngực Lục Tư Viễn, cảnh cáo: “Có nghe hay không, mày chỉ là bạn học, lại không phải là gì của em ấy, dựa vào cái gì mà hỏi?”

Nói xong, hắn cầm lấy chiếc khăn tay hồng nhạt lung lay một chút ở trước mắt Lục Tư Viễn, “Tao vừa muốn đưa khăn tay cho em ấy, một chiếc khăn tay cũng không đắt, nhưng một học sinh nghèo như mày cũng không mua nổi đi! Cho rằng đạp cái xe nát liền ghê gớm sao?”

Từ Hải Dương liệu định, Lục Tư Viễn là không có tiền mua đồ cho Thẩm Miên. Học sinh mỗi ngày đi học, phụ huynh không cho tiền.

Nhìn bộ dáng này của hắn, sắc mặt Thẩm Miên lạnh như băng sương, khuôn mặt thật của Từ Hải Dương rốt cuộc lộ ra tới.

Có Lục Tư Viễn ở đây, cô cũng không sợ Từ Hải Dương, đi lên một phen vỗ rớt cái tay hắn đang lắc lư trước mặt Lục Tư Viễn.

“Lục Tư Viễn là bạn học của tôi, chính anh là một tên lưu manh, nơi nào tới dũng khí ở trước mặt cậu ấy nói này đó? Cầm cái khăn tay rách của anh ra đây ghê tởm ai vậy?”

Ngữ khí khựng lại, cô lại trợn trắng mắt bổ sung một câu, “Heo cắm mũi giả voi.”

Cô đã sớm muốn mắng Từ Hải Dương, trước đó không có ai ở đây, cô sợ chọc giận hắn, hiện tại căn bản không sợ hắn.

Từ Hải Dương: “......”

Cô gái nhỏ này, ỷ vào Lục Tư Viễn ở đây, lá gan liên lớn!

Nhưng nói trở về, cô hiện tại càng ngày càng xinh đẹp, ngay cả khi tức giận trợn trắng mắt cũng rất đẹp.

Lại nhìn Lục Tư Viễn đỡ tay lái đứng bất động, chỉ trừng mắt với hắn, cho rằng Lục Tư Viễn sợ, hắn khinh thường nói: “Miên, em nhìn nó sợ sệt thành cái dạng này, em còn đi với nó sao? Đi theo anh, về sau các anh em của anh đều gọi em là chị dâu, trong trường học không ai dám ức hiếp em.”

Thẩm Miên một trận ghê tởm, “Xem nhiều phim Hongkong quá đi?”

Vừa dứt lời, Lục Tư Viễn liền nói: “Miên, lại đây giúp ta đỡ tay lái.”

Thẩm Miên nghe vậy, biết Lục Tư Viễn muốn giáo huấn Từ Hải Dương.

Từ Hải Dương người này, xác thật là cần giáo huấn một chút, bằng không về sau lại cho rằng bọn họ dễ ức hiếp.

Đối đãi với người như vậy, nhường nhịn là vô dụng, cần phải dùng thực lực áp chế.

Cô đỡ lấy tay lái, nhắc nhở một câu.

“Kiem chế một chút.”

Chỉ cần không đánh Từ Hải Dương tới gãy tay gãy chân, sự tình sẽ không lớn.
Bình Luận (0)
Comment