Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt (Dịch Full)

Chương 273 - Chương 273: Nước Miếng Chí

Chương 273: Nước miếng chí Chương 273: Nước miếng chíChương 273: Nước miếng chí

Khi Thẩm Miên cùng Lý Xuân Hoa nói chuyện, Lục Tư Viễn vẫn luôn không xen mồm, chờ cùng Lý Xuân Hoa nói xong lời từ biệt, ra khỏi Triệu gia thôn, hắn mới hỏi, “Người vừa rồi là vợ trưởng thôn?”

“Đúng vậy”

Thẩm Miên gật đầu, “hai vợ chồng trưởng thôn rất tốt, thực chiếu cố ta, lúc trước nếu không phải có bọn họ hỗ trợ, ta nói không chừng đã phải nghỉ học”

Về phần kiếp trước bọn họ vì sao không giúp chính mình, Thẩm Miên một chút cũng chưa rối rắm.

Kiếp trước, là chính cô quá mức nhận mệnh, trong trí nhớ, lúc ấy người Cố gia tới gây sự, trưởng thôn cũng tới cửa nói qua việc này, là có tính toán hỗ trợ xuất đầu, nhưng Chu Lan Phương lấy cớ đây là sự tình nhà mình, không cần người khác trộn lẫn, đuổi trưởng thôn đi.

Thẩm Kiến Hoa sĩ diện, cảm thấy sự tình nháo lên, trên mặt hắn không có ánh sáng, cho nên cam chịu cách làm của Chu Lan Phương.

Hồi tưởng một chút, cô đều cảm thấy buồn cười.

“Bọn họ đối với ngươi tốt, ngươi nhớ thật rõ ràng, sao không thấy ngươi đề qua ta tốt với ngươi?” Lục Tư Viễn phiết miệng, kỳ dị nhắc nhở, “Lúc trước nếu không phải ta thu lưu ngươi, ngươi ở trong lớp cũng không có chỗ ngồi.”

Thẩm Miên trợn trắng mắt, “Ta nếu là nhớ không lầm, ngươi lúc ấy cũng không muốn ngồi cùng ta, còn sợ ta sao chép bài tập của ngươi đi?”

Nhớ tới chuyện cũ, Lục Tư Viễn có chút xấu hổ, “Không cần để ý chỉ tiết nhỏ, ta cuối cùng vẫn thu lưu ngươi, không đuổi ngươi đi là sự thật đi?”

“Ta đã vào WC giúp đỡ ngươi”

“Ngươi còn nói, lần đó nếu là không có ngươi, ta đã đánh cho Đỗ Hiểu Huy rớt mấy cái răng”

“Đã lớn như vậy, khoác lác cũng cần chú ý đúng mực!”

Hai người ngươi một câu ta một câu, đấu võ miệng một hồi, biểu tình Lục Tư Viễn đột nhiên biến đổi, nghiêm túc lên.

“Giọng của ngươi sao lại thế này? Buổi sáng đã đi đâu?” Hắn liếc cô một cái, phát ra cảnh cáo, “Đừng lấy bộ dáng lừa dối người khác kia ra lừa ta.”

“Kiệt tác của Từ Hải Dương”

“Ngươi đụng phải Từ Hải Dương?”

“ Ừ.” Thẩm Miên gật đầu, nhẹ nhàng bâng quơ, kể lại sự tình bị bắt cùng được cứu ra cho hắn nghe, cuối cùng thở ra một hơi thật mạnh, “Lúc này thì tốt rồi, cũng coi như là một lần rồi thôi, tên kia vào mấy năm sẽ không ra được.” Lục Tư Viễn nghe ma kinh hồn táng đảm, lại thấy một bộ thái độ đạm nhiên này của Thẩm Miên, hắn nghẹn một bụng hỏa.

“Thẩm Miên, ta nên nói ngươi ngốc? Hay là nói ngươi lớn gan?”

Thẩm Miên xem nhẹ ánh mắt bốc hoả của hắn, nghiêm túc suy tư một chút, “Ta cảm thấy ngươi phải nói ta trí tuệ hơn người, vững vàng bình tĩnh, vận khí tốt”

“Ngươi chính là một con lợn gan lớn, nếu không phải vận khí tốt gặp được anh Hạ, ngươi hiện tại......”

Lục Tư Viễn bùm bùm mắng một đống, lời nói đến cuối cùng, rồi lại đều thu trở về, hắn cảm thấy Thẩm Miên vẫn là một đứa trẻ, đối với rất nhiều chuyện còn chưa có hiểu lắm, vẫn không cần làm bẩn lỗ tai cô.

Nhưng nghẹn một hồi, hắn vẫn cảm thấy tức giận, lại lôi kéo Thẩm Miên đổ ập xuống mắng một trận, trách cô không có đi cùng Tiểu Thúy.

Nước miếng phun đầy mặt Thẩm Miên, cô ghét bỏ đẩy Lục Tư Viễn xa một chút, “Chú ý hình tượng, nếu hoa dung nguyệt mạo trên mặt ta bị lưu lại vệt nước miếng, ngươi liền xong đời.”

Bị một đứa trẻ tương đương con trai cô giáo huấn, mặt mũi Thẩm Miên có chút không nhịn được, nhưng cũng không thật nghiêm túc đi so đo với Lục Tư Viễn. Cô biết, Lục Tư Viễn kích động như vậy, cũng đều là do quan tâm cô.

Tiểu Thúy đang chuẩn bị nấu cơm, nhìn thấy Thẩm Miên cùng Lục Tư Viễn trở lại, tức khắc vui vẻ.

Thẩm Miên buổi sáng không có tới, Lục Tư Viễn đi tìm cô, kết quả cũng một đi không trở về, sau đó lại có một nam nhân không rõ là ai tới, nói Thẩm Miên đã về nhà, làm cho trong lòng cô cảm thấy bất ổn.
Bình Luận (0)
Comment