Chương 276: Cổ sao lại thế này?
Chương 276: Cổ sao lại thế này?Chương 276: Cổ sao lại thế này?
“Con oắt chết đầm kia, ngươi cũng học được uy hiếp người đúng không?” Chu Lan Phương bóp eo tức giận mắng, “Làm chút việc kiếm được hai đồng tiền, ngươi liền cảm thấy chính mình ghê gớm đúng không?”
Ngoài miệng nói như vậy, nhưng cô lại không xốc chăn nữa.
Không bị đuổi thì tốt, bốn đồng tiền tuy rằng không nhiều lắm, nhưng một tháng cũng đủ để ăn mấy cân thịt.
Nếu không cho đứa con hoang này làm việc, thời gian học tập của nó liền nhiều lên, khó mà nói sẽ xảy ra chuyện gì.
Đứa con hoang này cũng không ăn cơm chiều, vừa lúc cô có thể lấy nửa khối thịt khô ra xào.
Chu Lan Phương hừ một tiếng, lắc mông đi ra ngoài, Chu Tư Vũ lại nhìn chằm chằm Thẩm Miên không nhúc nhích, cô mắt sắc chú ý tới trên cổ của Thẩm Miên có vết đỏ.
Cô thực xác định, dấu vết này tối hôm qua còn chưa có.
Thẩm Miên mất tích một buổi sáng, giọng nói bị ách, còn bị thương, liên tưởng đến cùng nhau, trong lòng cô đột nhiên kích động một chút.
Chẳng lẽ...... Từ Hải Dương đã đắc thủ? “Chị, cổ chị bị sao thế?”
Chu Tư Vũ gấp không chờ nổi muốn chứng thực.
Cô muốn biết, Thẩm Miên rốt cuộc có phải đã bị Từ Hải Dương đạp hư hay không, nếu thật là như vậy, về sau Từ Hải Dương khẳng định sẽ quấn lấy Thẩm Miên không bỏ, đến lúc đó nào còn có tâm tư đi học?
Có khi, học kỳ này còn chưa có học xong, bụng đã nổi lên.
Thời điểm ăn tết cô về nhà liên nghe nói một chuyện, Tiểu Hoa trong nhà mới mười lăm tuổi, bụng đã càng lúc càng lớn, lúc mới đầu người trong nhà cho rằng là béo, không để trong lòng, chờ đến khi phát hiện dị thường, đứa trẻ đã chín tháng, phải sinh ra.
Thẩm Miên năm nay mười sáu, so với Tiểu Hoa còn lớn hơn một tuổi.
“Em không biết sao?” Thẩm Miên vừa mới chuẩn bị ngủ, lại lần nữa mở to mắt nhìn Chu Tư Vũ, “Chị còn tưởng rằng em biết”
“Chị, sao hôm nay chị nói chuyện quái quái như vậy?” Chu Tư Vũ ngượng ngùng hỏi một câu.
Chẳng lẽ Thẩm Miên biết cái gì?
Không quá có khả năng!
Thẩm Miên không có năng lực biết trước, Từ Hải Dương cũng không có khả năng ngốc đến mức nói ra cô đi? Có thể nào 13.…. Thẩm Miên đã phải chịu kích thích quá lớn, nên tỉnh thần xuất hiện dị thường?
Thấy tròng mắt cô loạn phiêu, tay còn vẫn luôn cố ý vô tình bắt lấy vạt áo, trong lòng Thẩm Miên phát ra một tiếng cười lạnh, “Có sao?”
Chu Tư Vũ: “......”
Cô chán ghét bộ dáng chết tiệt này của Thẩm Miên, giống như là đang trêu đùa kẻ ngốc vậy.
Nếu không lừa được Thẩm Miên nói ra, cô dứt khoát hỏi trực tiếp, “Chị, có phải chị đã xảy ra chuyện gì hay không?”
“Xác thật xảy ra một chút việc, nhưng đã hóa nguy thành cơ.” Thẩm Miên ám chỉ nhắc nhở cô, “Tư Vũ, gần đây em cẩn thận một chút, chị nghe nói có người muốn tìm em gây phiền toái, nói là chuyện bảo em làm, em lại làm không tốt”
Sắc mặt Chu Tư Vũ trắng nhợt, ánh mắt có chút hoảng loạn, “Chị nói bậy gì đó? Ai muốn tìm em chứ? Em lại không đắc tội với người nào?”
Ngoài miệng nói như vậy, nhưng tay cô lại gắt gao bắt lấy vạt áo, rõ ràng thực hoảng loạn.
Thẩm Miên chú ý tới động tác rất nhỏ của cô, trong mắt hiện lên một tia ý cười, cô chính là cố ý muốn dọa Chu Tư Vũ.
Việc Từ Hải Dương bị bắt, người khác không biết, lần này ít nhất có thể dọa Chu Tư Vũ vài ngày.
“Chị chỉ là có ý tốt muốn nhắc nhở em một chút, tin hay không tùy em”
Thẩm Miên xoay người, mặt hướng vào vách tường, thành thật kiên định ngủ.
Chu Tư Vũ đứng bên cạnh giường vài phút, trong lòng hoảng loạn không thôi, thịt buổi tối cô cũng không ăn được gì, một đêm lăn qua lộn lại không ngủ được, ngày hôm sau tỉnh lại mang theo một đôi mắt gấu trúc.
Thẩm Miên nhìn thấu nhưng không nói ra, sau khi ăn xong cơm sáng, tâm tình thực tốt cùng Tiểu Thúy đi đến nhà họ Lục.
Thuốc mua ngày hôm qua thực hiệu nghiệm, giọng nói của cô đã không còn đau nữa.